Chương 401: Đã chuẩn bị đồ xong chưa
Đứa bé này rất hiểu chuyện, cũng trưởng thành sớm, học được ít tri thức xong càng như ông cụ non.
Hứa Thu nghĩ, đợi thêm hai năm Do Vũ lớn hơn một chút, cô sẽ nói với Do Vũ những ân oán đó.
Đợi tới đêm trước trại hè, Hứa Thu vào khu vực ký túc xá nhắc nhở mỗi đứa bé một lần:
“Đã chuẩn bị đồ xong chưa?”
Bởi vì là huấn luyện dã ngoại cầu sinh, cho nên Hứa Thu không cho phép đám trẻ mang theo quá nhiều đồ.
Cô phát một chiếc ba lô nhỏ cho mỗi người, sau đó để đám trẻ tự mình lựa chọn đồ bọn họ dễ dàng mang đi được.
Đám trẻ gật đầu, cùng trả lời: “Đã chuẩn bị xong ạ!”
Bé Hồ Ly Lị Lị còn vỗ ba lô màu đỏ rực chỗ mép giường mình: “Tất cả đều đã chứa đầy.”
Hứa Thu vừa nhìn, quả nhiên là cô bé này nhét đầy ba lô của mình.
Ngay cả Bạch Táp luôn không thích nói chuyện, lần này cũng căng phồng, không có ý quần áo nhẹ nhàng ra trận.
Sợ mình không nhịn được nhắc nhở, Hứa Thu không đi xem rốt cuộc đám trẻ mang theo thứ gì.
Tuy không biết đám trẻ mang theo những thứ gì, nhưng ít nhất thái độ của bọn họ biểu lộ coi trọng.
“Mọi người phải dưỡng tốt tinh thần, sáng ngày mai sẽ xuất phát, đi ngủ sớm đi.”
Hứa Thu dặn dò xong, bước từng phòng xem qua sau đó nhẹ nhàng đóng cửa lại, mình cũng trở về phòng.
Hiện giờ vẫn còn sớm, mùa hè không trung tối đen, tám giờ rưỡi, vậy mà bên ngoài cửa sổ không phải đen nhánh một vùng.
Hứa Thu đứng dậy, kéo rèm cửa ra.
Một lát sau lăn trên giường mấy vòng, lại cảm thấy trong phòng quá oi bức.
Ký túc xá này dùng nguyên liệu của thời đại mới, có thể tự động điều khiển độ ấm.
Thời gian này còn chưa xem như nóng lắm, độ ấm ban đêm cũng không tính là cao.
Đám trẻ đều rất nghe lời, buổi chiều chơi điên cuồng một lát, trở về nằm trên giường nhỏ mềm mại, chỉ một lát đã ngủ say.
Khi bọn họ ngủ, phần lớn đều không quá lịch sự, hình chữ X, lộ bụng ra, nhìn quả thực đáng yêu.
Nhưng buổi tối hôm nay, Hứa Thu có chút không ngủ được.
Trong khoảng thời gian này đều rất bận, cô trên cơ bản đều mỗi ngày trở về, mặt dán vào gối đầu là có thể ngủ rất nhanh.
Nhưng mà vì chuyện huấn luyện ngày mùa hè này, hôm nay Hứa Thu chỉ thu dọn một ít đạo cụ, thế cho nên bây giờ vẫn không thể đi vào giấc ngủ.
Chất lượng giấc ngủ quá kém mà nói, sáng ngày mai sẽ rất vất vả.
Dù sao cũng là người lớn, ở trước mặt đám trẻ Hứa Thu luôn duy trì trạng thái tràn ngập tinh lực.
Chỉ khi mình có dáng vẻ tích cực khỏe mạnh, mới có thể làm tấm gương tốt cho đám trẻ.
Nhưng mà không ngủ được, cô bắt đầu mở nhạc ra, âm nhạc nhẹ nhàng tràn ngập bên trong phòng ngủ.
Mấy phút sau, trong căn phòng tối tăm có bàn tay vươn ra, tách một tiếng tắt tiếng nhạc đi.
Nói đến cùng vẫn là còn quá sớm, có chút nhàm chán.
Đọc sách là không thể, càng đọc những quyển sách đó cô sẽ càng có tinh thần.
Hứa Thu quyết định chọn dùng biện pháp thôi miên kiểu cũ, đếm cừu.
Cảm nhận không gian của cô không tốt lắm, nhưng mà năng lực tưởng tượng thì không tệ.
Rất nhanh Hứa Thu đã phác họa ra thảo nguyên trong đầu mình, một vùng xanh mượt, cỏ cây tươi tốt, trên thảo nguyên còn tràn ngập hơi thở ánh mặt trời, gió nhẹ ấm áp, chậm rãi thổi qua, gió t về phía đám cừu đang ăn cỏ.
Trên thảo nguyên xuất hiện một hàng rào bằng gỗ, không to lắm.
Con cừu trắng tinh đầu tiên nhảy qua hàng rào, be be.
Con cừu thứ 2 cũng nhảy qua, be be.
Đếm một lát, Hứa Thu nửa mơ nửa tỉnh, hình như là ngủ, lại hình như đang nằm mơ.
Trong đám cừu xếp hàng đợi nhảy hàng rào đột nhiên xuất hiện bốn cái chân dài, lại nhìn kỹ.
Đây đâu phải là cừu, rõ ràng là một con thỏ chân dài.
Đối phương đi tới trước hàng rào, vốn là thấp lè tè giống như quả cầu tuyết đáng yêu, sau đó vèo một tiếng đứng dậy, chân dài nâng lên dễ dàng vượt qua hàng rào kia.
Lại sau đó con thỏ chân dài kia lập tức biến thành Ngôn Đông, rồi dùng gương mặt lãnh khốc kêu “be be” đầy quyến rũ đối với Hứa Thu.
Hứa Thu lập tức ngây ngốc bị dọa tỉnh, vừa nhìn đồng hồ là 10 rưỡi.
Kết quả cuối cùng vẫn là phải nhờ hệ thống, tìm bách khoa toàn thư tấu nói trong kho hàng tồn của hệ thống, đặc biệt xử lý âm thanh mượt mà hơn, mới khiến Hứa Thu miễn cưỡng ngủ được.
Đợi đến khi trời chưa sáng, Hứa Thu đã bị tiếng đồng hồ báo thức của hệ thống đánh thức.