Nhà Trẻ Số Một Vũ Trụ (Dịch Full)

Chương 61 - Chương 61. Chắc Chắn Là Đã Đắc Tội Đến Người Nào

Chương 61. Chắc chắn là đã đắc tội đến người nào Chương 61. Chắc chắn là đã đắc tội đến người nào

Chương 61: Chắc chắn là đã đắc tội đến người nào

Sau khi trông thấy những người máy phế phẩm này có thể động đậy được, hai người bọn họ lại càng ra sức hơn.

Là chính mắt bọn họ chứng kiến tất cả những người máy mà họ mang theo bị đám mãnh thú có dị năng phá hủy hoàn toàn.

Dù bọn họ biết một số kiến thức về sửa chữa cũng không cách nào làm được điều này.

Hứa Thu có kỹ thuật cao như thế sao lại lưu lạc đến nơi này để chăm sóc đám trẻ đó?

Chắc chắn là đã đắc tội đến người nào mới bị bức ép lưu đày đến đây.

Não hai người đang không ngừng suy diễn, công việc trên tay càng hăng hái hơn.

Chính miệng Hứa Thu đã nói, chỉ cần bọn họ hoàn thành những công việc mà cô giao cho là có thể được thả.

Hoàn thành càng sớm thì được về càng sớm.

Tuy Quỳnh vẫn cứ than thở sau lưng: "Ai biết loại người này có giữ lời hay không."

Nhưng động tác trên tay vẫn không hề dừng lại, dù sao cũng như Đường Nạp Đức đã nói: "Chúng ta của hiện tại là một miếng thịt nằm trên thớt của bọn họ, cô ta có thể giữ lời đương nhiên là tốt, nếu không thì chúng ta cũng chẳng thể làm gì khác."

Biểu hiện tích cực thêm chút, tốt xấu gì cũng sẽ không bị ngược đãi trên phương diện ăn uống.

Nếu không vì làm việc không công mà còn phải chịu áp lực vô hình từ đám trẻ, có lẽ anh ta còn muốn ở luôn lại nhà trẻ này chỉ bởi vì những món ngon mà Hứa Thu nấu.

Dưới sự trợ giúp của người máy số 1, hứa Thu đã dọn ra được 11 vật liệu cốt lõi chất thành đống nhỏ trong căn phòng của mình.

Những bộ phận khác không quan trọng lắm như cánh tay đều được hai kẻ cu li miễn phí sắp xếp lại.

Trên sân thể dục trong nhà trẻ, những vật liệu này được xếp thành một núi nhỏ.

Hôm nay không có tiết dạy, Hứa Thu quyết định tranh thủ thời gian để nhanh chóng hoàn thành những người máy còn lại.

Cô còn định thêm một số chức năng 30340 của người máy gia đình vào người máy phòng thủ, giúp công việc trong nhà bếp của cô sau này được nhẹ nhõm hơn.

Số 1 rửa rau, số 2 thái rau, số 3 cán bột... Và cả người máy quét dọn, người máy phơi quần áo...

Từ đó thoát khỏi những công việc nội trợ nặng nhọc, hoàn toàn giải phóng đôi tay, mở ra thời kỳ cuộc sống hạnh phúc mới.

Càng làm xong sớm, càng tận hưởng sớm!

"Cánh tay."

Số 1 ngoan ngoãn đưa cánh tay máy cho Hứa Thu.

"Chân trái."

Phong thái lắp ghép người máy của Hứa Thu hiện tại giống như đang thực hiện một ca phẫu thuật.

Ăn uống no đủ, đám trẻ cũng đi ra ngoài trong ngày nghỉ đầu tiên.

Hiện tại bọn chúng đã có thể hoạt động tự do bên trong nhà trẻ, và sau hai ngày chúng đã không còn thấy thú vị nữa.

Chơi với xà đơn xà kép xong, từ từ, bên cạnh Hứa Thu liền có thêm 1 đứa, 2 đứa... 10 đứa.

Cả 10 con vật đang vây quanh Hứa Thu và những người máy vừa được xuất lô.

Chờ ghép xong người máy số 3, Hứa Thu nhấc cái chân tê dại lên, bên người chợt có thêm một đống cục lông xù.

Cô giật mình: "Sao thế, có phải xảy ra chuyện gì không?"

Cô phản xạ mà tìm kiếm bóng dáng Quỳnh và Đường Nạp Đức, dù sao thì hai người bọn họ mới là đối tượng có khả năng gây rắc rối lớn nhất.

Kết quả, cô nhìn thấy hai người đàn ông to con đang lủi thủi trong góc nhỏ nhặt phế liệu.

Trước mặt dị năng, các thứ như dao mác bằng kim loại đều không có tác dụng. Dù sao thì chỉ cần bé Hồ Ly phun ra một ngụm lửa là có thể thiêu cháy cả hai kẻ không có trang bị phòng hộ này, rồi để đôi cánh kim loại của bé Vẹt quạt bay luôn tro cốt, bé Nhân Ngư còn có thể cất giọng hát tuyệt vời để xướng lên ca khúc đưa tang cho hai người bọn họ.

Dù đã ở chung với đám trẻ được một đoạn thời gian nhưng hai người họ vẫn không thể khống chế được sự sợ hãi.

Hai người đàn ông chân dài vai rộng co cụm lại, vốn muốn cố gắng ra sức làm việc nhưng kết quả thì bàn tay cầm mảnh kim loại cũng run rẩy cả lên.

Đây là phản ứng bản năng khi gặp phải nỗi sợ hãi của loài người, ở sâu trong tâm hồn run rẩy vì điều đó và họ không thể kiểm soát được. Nhưng Hứa Thu thì khác, cô thấy kỳ lạ là bởi vì không hề cảm nhận được sự đáng sợ nào từ đám trẻ này. Người trưởng thành thì không cần an ủi, cô chỉ nhìn thoáng qua rồi cũng thu hồi tầm mắt.

Bình Luận (0)
Comment