Nhà Vua Tang Thi Nuôi Mèo

Chương 29

=3=
___


Phương Hoà đứng trên biển quảng cáo ngó trái ngó phải, trong tầm mắt đều là mấy cái đầu đen của tang thi đông nghìn nghịt, mà con tang thi biến dị kia lại đang chen chúc giữa bầy tang thi, nếu không phải mắt của Phương Hoà sắc bén phát hiện ra nó, thì thật sự là rất khó tìm ra.


Phương Hoà nhìn Lê Chấn bên kia đang tàn sát tứ phương, "Lê Chấn! Anh có thể cố định con tang thi tinh thần kia không?"


Nếu Lê Chấn có thể, việc bắt được con tang thi đó cũng sẽ dễ dàng hơn.


Lê Chấn bên kia giữa những âm thanh gầm rống chói tai của tang thi nghe được tiếng nói của Phương Hoà, nhanh nhẹn đánh bay mấy con tang thi xông tới, ngửa đầu nhìn Phương Hoà một cái, lắc đầu.


Số lượng tang thi quá nhiều, con tang thi hệ tinh thần kia còn là thứ nhát gan, chỉ biết giấu mình trong đám đông, bao vây xung quanh đều là tang thi bình thường ý thức trãi rộng hỗn loạn vô cùng, muốn Lê Chấn giống trước kia đem tang thi biến dị tinh thần này cố định, đem nó từ trong đám tang thi kéo ra là chuyện vô cùng khó khăn.


Phương Hoà trừng mắt mèo gắt gao nhìn chằm chằm con tang thi kia một lúc, tinh hạch của con tang thi này cậu nhất định phải lấy được.


Phương Hoà dồn sức vào hai bàn chân, từ trên biển quảng cáo nhảy xuống, chuẩn xác đạp lên đầu một con tang thi, sau đó một đường vừa đạp vừa chạy về phía tang thi biến dị.


"Lúa nhỏ!" Âm thanh của Lê Chấn vang lên từ đằng sau.


Phương Hoà không quay đầu lại, tang thi biến dị đã xuất hiện trong tầm mắt, bàn chân vừa chuẩn bị phóng ra công kích, tang thi xung quanh đột nhiên trở nên yên lặng, sau đó Phương Hoà trơ mắt nhìn chúng nó bay nhanh nhào tới chỗ tang thi biến dị.


Phương Hoà tức tới muốn nổ tung, tang thi biến dị đã bị tụi nó đè xuống dưới luôn rồi, một cọng tóc cũng không thấy.


Mắt thấy mình cũng sắp bị đám tang thi lao tới đè bẹp, Phương Hoà nhanh chân chạy trốn, nhảy lên trên bóng đèn ven đường, có chút dở khóc dở cười nhìn đám tang thi còn đang không ngừng chồng chất lên nhau, phản ứng của con tang thi biến dị hệ tinh thần này đúng là không nhanh lắm, hơn nữa cách tránh né nguy hiểm cũng thật con mẹ nó tuyệt vời.


Lê Chấn bên kia nhíu nhíu mày, mèo nhỏ giương oai! Đôi mắt lạnh nhạt xuyên qua kính râm nhìn đám tang thi, phóng công kích liên tục về phía xung quanh Phương Hoà, động tác điên cuồng như mũi khoan, không ngừng đem thi thể tang thi ném ra ngoài.


Phương Hoà nhìn nhìn Lê Chấn, tai mèo giật giật, ách.... Lê Chấn có phải đang lo lắng cho cậu hay không?


Tốc độ của cậu nhanh, mấy con tang thi bắt không được cậu, không có nguy hiểm mà.


Không có thời gian suy nghĩ nhiều, Phương Hoà lần thứ hay vung móng vuốt phóng ra công kích, lần này không dùng lưỡi dao gió nữa, mà là dùng gió xoáy lúc trước học được, đem một đống tang thi chồng chất lên nhau ba năm cái cuốn lên quăng ra ngoài.


Loại công kích này tương đối hao phí năng lượng, Phương Hoà giữ nó một lúc, liền cảm thấy dị năng không đủ dùng, tình huống này là lần đầu tiên, cậu ngẩng đầu nhìn xung quanh, không biết có phải ảo giác hay không, tang thi xung quanh hình như hỗn loạn hơn thì phải?


Tang thi bình thường chỉ có bản năng ăn thịt, mà hành vi ăn đồng loại để trở nên mạnh hơn cũng chỉ có tang thi biến dị mới có thể làm, cho nên tang thi bình thường sẽ không chủ động tấn công Lê Chấn giống chúng nó đều là tang thi, nhiều lắm là bị hương vị của Phương Hoà hấp dẫn.


Lúc trước là do có tang thi biến dị tinh thần khống chế, đám tang thi bình thường này sẽ xem Lê Chấn là đối tượng công kích, nhưng lúc này, Phương Hoà cảm thấy mấy con tang thi rõ ràng đang vô cùng mờ mịt mất phương hướng, lúc tốc độ của Phương Hoà tạm dừng lại, chúng nó lập tức chuyển hướng muốn tấn công cậu.


Chuyển biến này làm cho công kích của Lê Chấn càng thêm hiệu quả, hắn nhanh nhẹn cắt bầy tang thi đang chen chúc ra, vọt tới trước mặt con tang thi biến dị hệ tinh thần.


Lê Chấn không sốt ruột tấn công, mà là giơ tay, đem hơi thở của Phương Hoà che chắn, bầy tang thi xung quanh nháy mắt đã không ngửi thấy hơi thở của mèo nhỏ, không có mục tiêu, chúng nó liền hoang mang rối loạn dừng tay.


Phương Hoà từ bên trên nhảy xuống, ngồi xổm trên vai Lê Chấn, cậu coi như đã phát hiện, dị năng niệm lực của Lê Chấn, thật đúng là rất kỳ quái, có thể đem bản thân Phương Hoà hoàn toàn ngăn cách cảm ứng của tang thi, nhưng có đều Lê Chấn rất ít khi tự dùng cho mình.


Lê Chấn giơ tay cách không đem một đám tang thi đang chồng chất lên nhau vặn gãy cổ ném ra ngoài, cuối cùng hai tang thi biến dị bị đè ở phía dưới cũng lộ ra.


Nhìn tình hình, mắt mèo của Phương Hoà nheo lại, bị ba mươi mấy tang thi đè nặng như vậy, cái con tang thi biến dị tinh thần kia cư nhiên đã bị đè gãy cổ, phỏng chừng là không biết tang thi lao đến lại mạnh như vậy, làm cho bản thân bị đụng không nhẹ, còn bị dẫm đạp nghiêm trọng.


Cho nên, Phương Hoà cảm thấy mình lúc trước đã đánh giá năng lực của tang thi hệ biến dị này quá cao, cái đầu cứng ngắt của tang cũng chỉ biết bảo hộ mình không bị công kích, hoàn toàn không suy xét đến khả năng có thể bị đồng loại đè chết hay không.


Lê Chấn giơ tay cách không bóp nát đầu con tang thi biến dị hệ tinh thần, lộ ra viên tinh hạch màu đen bên trong, Phương Hoà duỗi đầu ra phía trước nhìn nhìn, là tinh hạch cấp một, lúc đem cái tinh hạch này dung hợp với không gian, Phương Hoà vô cùng chờ mong nó sẽ tạo ra ảnh hưởng đối với hồ nước.


Xem như đã đem con tang thi biến dị này giải quyết xong, Phương Hoà nhìn về phía thứ dưới cùng bị đè ở dưới, con tang thi dị năng tốc độ vẫn còn nằm bò ở dưới, nó vậy mà còn may mắn, chưa bị đè chết.


Phương Hoà liếm liếm râu mèo, nếu là còn là một viên tinh hạch cấp một, vậy càng tốt.


Phương Hoà thấy Lê Chấn không có động thủ, lúc cậu vươn móng vuốt chuẩn bị ra tay, con tang thi đột nhiên dùng tốc độ vô cùng nhanh bò dậy, quỳ xuống trước mặt Lê Chấn.


Bàn chân của Phương Hoà thu hồi dị năng, quơ quơ trong không trung, meo ô~, đây là tình huống gì?


Lúc Phương Hoà mở miệng định hỏi Lê Chấn, tang thi quỳ trên mặt đất bỗng nhiên di chuyển, nhặt một nửa tấm thép cửa xe trên mặt đất, chạy nhanh vọt vào phân nửa đám tang thi còn thừa lại, cư nhiên liền bắt đầu chém giết đồng loại.


Phương Hoà dùng chân đỡ trán, từ từ.. Lê Chấn đây là định thu đàn em đó hả?


Có đều nếu Lê Chấn cũng có thể khống chế tang thi, thế vì cái gì đám tang thi xung quanh không bị hắn khống chế? Lấy năng lực của Lê Chấn còn không áp được con tang thi biến dị kia sao?


Kỳ thật tinh thần hệ niệm lực của Lê Chấn cùng tang thi biến dị hệ tinh thần vẫn có bản chất khác nhau.


Tang thi biến dị hệ tinh thần là trực tiếp khống chế hành động của tang thi, còn lực khống chế của Lê Chấn thì chia làm hai loại, một loại chính là phương thức công kích hắn thường dùng, cách không khống chế, bao gồm người và các loại đồ vật. Một loại thấy là khống chế ý thức, có thể xoá sạch hoặc thay đổi ký ức.


Cho nên, cùng là một loại khống chế tang thi, khống chế của Lê Chấn chính là bản năng ý thức của tang thi, thông qua ý thức gián tiếp khống chế hành vi.


Đổi cách nói khác, nếu Lê Chấn có thể khống chế được nhiều tang thi như vậy, như vậy hắn liền tương đương với việc có cả một quân đoàn, mỗi một binh sĩ đều tuần hoàn nghe theo lệnh hắn, nhưng vẫn là một thân thể độc lập.


Nhưng mà, hiện tại trạng thái của tang thi bình thường vô cùng thấp kém, ý thức bản năng ít ỏi đáng thương lại còn hỗn loạn, Lê Chấn tạm thời không thể khống chế, nhưng tang thi biến dị thì khác, tang thi biến dị đã có ý thức cướp đoạt tinh hạch của đồng loại để gia tăng sức mạnh, cho nên, Lê Chấn mới có thể khống chế con tang thi hệ tốc độ này.


Trong ánh mắt rối rắm của Phương Hoà, Lê Chấn cũng vọt vào trong đàn tang thi.


Mấy con tang thi bình thường đã không còn mục tiêu chỉ có thể để cho người ta xâu xé, mau chóng bị giải quyết hết, Phương Hoà nhìn mặt đất hỗn độn, không tình nguyện thừa nhận, có tang thi tốc độ gia nhập, hiệu suất của bọn họ được đề cao không ít.


Hơn nữa, con tang thi hệ tốc độ này là một con tang thi sạch sẽ hiếm thấy, cũng coi như thuận mắt, không giống mấy thứ hung tàn dữ tợn nơi nơi ăn thịt người.


Có điều, tang thi ăn thịt người, bọn họ mang theo một quả bom như vậy, chẳng phải là một phiền toái lớn hay sao?


Phương Hoà nghĩ nghĩ, từ trong không gian lấy ra một con gà ném qua, nhìn con tang thi kia ăn gà, cách ăn có bao nhiêu khó coi Phương Hoà cũng mặc kệ, Phương Hoà nghĩ nghĩ, diện tích chăn nuôi của cậu có phải nên mở rộng hay không? Về sau có nên thu thập thêm một ít gia cầm gia súc linh tinh?


Nhưng dù là như vậy, mấy con tang thi này vẫn sẽ ăn thịt người đi? Chỉ cần là vật sống trong mắt bọn nó đều giống nhau, cho nên dù trong không gian của họ có đủ gia cầm gia súc, Lê Chấn có thể khống chế nó không đi ăn thịt người sao?


"Meo ô..." Lê Chấn...


Muốn tìm Lê Chấn hỏi rõ một chút Phương Hoà nháy mắt bi thương, mắt mèo như ngọc bích tràn đầy khổ sở, bàn chân căm giận vung qua, đem biển quảng cáo bên đường xé xuống, meo ô ô, thời điểm mấu chốt này lại  không thể giao tiếp, vậy cũng chỉ có thể chờ sau này nói tiếp.


Lần này lực lượng trị thương xem như dự trữ không ít, chậm trễ một tiếng đồng hồ, Lê Chấn duỗi tay niết niết lỗ tai Phương Hoà, nhanh chân đi về phía trước.


Ghé vào trên vai Lê Chấn, Phương Hoà nhìn lại đằng sau, tang thi biến dị hệ tốc độ quả thật bị Lê Chấn khống chế, không xa không gần đi theo bọn họ.


Nó cũng là nô lệ của tang thi biến dị hệ tinh thần sao? Phương Hoà cư nhiên có cảm giác nó đang nhắm mắt theo đuôi bọn họ.


Phương Hoà thiệt sự muốn nói, đừng đi theo tụi tui aaaa, trong lòng buồn bực, xẻng hốt phân này là của bổn miêu gia ta, ngươi đi theo làm cái gì? Làm bóng đèn sao?


Nhưng mà, con tang thi kia hiển nhiên không hiểu khó chịu sâu bên trong cặp mắt ngọc bích của Phương Hoà, như cũ đi theo sau bọn họ.


Chờ đến đi qua cả đường phố, con đường phía trước thông thuận, Lê Chấn từ trong không gian lấy xe ra, lần này Lê Chấn xem như thông minh khởi động xe, nhanh chóng xông ra ngoài.


Phương Hoà cấu lên ghế dựa nhìn ra sau, buồn bực xác định, đây là tang thi hệ tốc độ a, bọn họ chạy xe nhanh bao nhiêu, nó cũng sẽ chạy nhanh bấy nhiêu, muốn quăng đi cũng quăng không được.


Sau khi đi qua vài chỗ giảm tốc độ, nó lập tức bay lên ngồi ở bên trên cốp xe đằng sau, ngồi xổm ở đó bất động.


Nhìn bộ dáng con tang thi kia, Phương Hoà nghĩ nghĩ, nếu thu thập một chút, dọn dẹp sạch sẽ, thì sẽ nhìn không ra phải không?.
___


Chương gì mà hết anh ghen thì tới tôi ghen vậy ==

Bình Luận (0)
Comment