Chương 105
Chương 105Chương 105
Bọn họ thấy đám người Ninh Mông đi tới, Hướng Dực đứng dậy, lấy một cái bọc nhỏ từ trong túi ra.
"Đạn đều ở bên trong, tổng cộng một trăm viên, cô đếm đi."
"Trời, một trăm viên" Ninh Mông kinh hãi, trước đây nhiều nhất cô chỉ lấy được hai mươi viên đạn từ chỗ Cao Thiến, lần này lập tức lấy được một trăm viên đạn, cô đương nhiên cảm thấy rất kinh ngạc.
"Ừm, nhiệm vụ ngày hôm qua ngoại trừ phân thưởng là tiền vàng thì còn có vật liệu, trong đó có năm mươi viên là đội cứu hộ khen thưởng cho cô."
Ninh Mông: "Vậy năm mươi viên còn lại bao nhiêu tiền, để tôi trả tiền vàng cho anh." Hướng Dực cười nói: "Tôi không thiếu một ít tiền vàng này, nhà xe lữ xá của cô làm việc rất tốt, đội viên đội hậu cần đều được hưởng lợi. Cái này coi như là món quà nhỏ từ cá nhân tôi, trong tương lai nếu như chúng ta còn có duyên được thực hiện nhiệm vụ cùng nhau, tôi còn muốn tới làm thành viên chính thức ở nhà xe của cô nữa."
Cao Thiến ở bên cạnh nghe thấy vậy, cảm thấy phong cách này có gì đó không đúng.
"Anh Hướng, anh nói như vậy là có ý gì? Không phải chúng ta đều là thành viên của đội cứu viện Nghịch Cảnh sao? Tại sao lại không có duyên làm nhiệm vụ cùng nhau?"
Dựa theo tần suất làm nhiệm vụ của Hướng Dực ở trong đội cứu viện Nghịch Cảnh, thì mỗi tháng cô và anh Hướng gặp nhau rất nhiều lần, lời này nói ra giống như từ này về sau sẽ không gặp nhau nữa vậy.
Hướng Dực cười khổ nói: "Có chuyện này chắc mọi người còn chưa biết, lần này có lẽ đội cứu viện Nghịch Cảnh đã chọc phải rắc rối rồi, chuyện ngày hôm qua khiến cấp trên vô cùng tức giận. Ngày hôm qua sau khi trở về tất cả các thành viên đều đã bị hủy bỏ tư cách tiếp nhận nhiệm vụ, hôm nay thông báo đã được gửi tới nói rằng chuẩn bị giải tán tại chỗ đội cứu viện Nghịch Cảnh. Hơn nữa, đội trưởng Trọng, đội phó Đằng, đội phó Thích không được phép thành lập đội cứu viện mới trong vòng ba năm."
Cao Thiến nghe những lời này thì có hơi tức giận: "Đợi một lát, dựa vào cái gì? Hôm qua đội cứu hộ nghịch cảnh cũng coi như là lập được công, sau khi chúng tôi tới không phải mọi người đã tiêu diệt xong đợt zombie đầu tiên sao?" Hướng Dực thở một hơi nặng nề: "Cấp trên không quan tâm tới điều đó đâu, bọn họ cho rằng chúng ta trang bị vũ khí hạng nặng, giết mấy con zombie không phải là công lao, bọn họ coi trọng chính là lòng trung thành, dù sao thì thời điểm mấu chốt chúng ta đã rời đi."
Cao Thiến càng tức giận hơn: "Đội cứu viện Bách Ứng cũng xông lên, nhưng †oàn quân bị diệt, nếu như chúng ta cũng ở đó vậy thì chắc chắn cũng sẽ chết. Hơn nữa chuyện ngày hôm qua không phải vì cấp trên không đúng sao? Nếu bọn họ phân bố số người trong khu an toàn đồng đều, thì người dị năng đó cũng không xuất hiện rồi.
Sắc mặt Hướng Dịch đột nhiên thay đổi: "Sao cô biết chuyện này?"
Cao Thiến biết mình nói lỡ miệng, giảo biện nói: "Khu cách ly này không phải là thùng sắt, chỉ cần một người biết thì lập tức sẽ truyền ra ngoài."
Hướng Dục nhìn xung quanh, ở đây đều là người mình nên hạ giọng nói: "Chuyện này mình cô biết là được rồi đừng có truyền lung tung ra ngoài. Hiện tại phía trên vẫn còn đang nổi giận, nếu như đội cứu viện của chúng ta lại gây ra chuyện gì đó, thì chỉ sợ đội trưởng cũng không thể cứu mọi người được."
Cao Thiến cũng tự biết đuối lý, cúi đầu nhận sai: "Tôi biết rồi."
Hướng Dịch nói xong lại nhìn về phía Ninh Mông: "Mọi người đều có một số ít năng lực, đặc biệt là Ninh Mông, năng lực của cô mặc dù không mạnh, nhưng nhà xe đã cho cô rất nhiều điểm, nếu như gia nhập đội cứu viện khác chắc chắn sẽ rất được chào đón, hiện tại mọi người đã có thể xem xét đổi đội rồi."
Cho dù là Ninh Mông hay Cao Thiến đều cảm thấy đang yên đang lành thì phải đổi đội.