Chương 115
Chương 115Chương 115
Lúc đó, đội trưởng chỉ cần ra lệnh một tiếng là hàng loạt tay súng sẽ dồn toàn lực nhắm vào đám zombie, lúc đó quả thực quá sảng khoái!
Chờ mai sau cô ấy có tiền thì nhất định sẽ mua súng và đan dược dùng mãi không hết, sau đó đến phòng huấn luyện luyện tập bắn súng cho tốt để đế lúc gặp phải nhiều zombie như vậy có thể "đoàng đoàng" vào bầy zombie.
Lúc này, Ninh Mông nhìn thấy hệ thống phát ra lời nhắc nhở.
[Khách trọ Lục Trác đã giết thành công một con zombie, nhưng bởi vì zombie nằm trong phạm vi công kích tự động nên chỉ khen thưởng 1 điểm. ]
AI Lúc trước bất kể là khách trọ hay bản thân cô giết được zombie khi chấp hành nhiệm vụ đều được khen thưởng hai mươi điểm, không ngờ lần này chỉ được một điểm.
Vậy thì Lục Trác có thể nhận được bao nhiêu điểm cống hiến chứ?
Ninh Mông nhắc nhở: "Được rồi Lục Trác, em kiểm tra điểm cống hiến của mình trước đi."
Lục Trác đi ra chỗ máy phục vụ tự động nhìn thử, trái tim chợt lạnh xuống, chỉ được tăng có một điểm cống hiến thôi.
Cao Thiến: "Ồ, vậy thì không có lời đâu, đạn của chúng ta hiếm hơn điểm cống hiến."
Lục Trác thở dài: "Thế thì làm sao đây, hay thôi nhá? Chúng ta bỏ nhiệm vụ này làm cái khác được không?” Ninh Mông nói: "Rất xin lỗi, thật ra tớ vẫn chưa nói cho hai người nghe, nhà xe có một chức năng quan trọng, sau khi nâng cấp, nhà xe có thể tự động công kích zombie trong bán kính một trăm mét, tớ chưa từng sử dụng nó."
Cao Thiến và Lục Trác mắt chữ A mồm chữ O.
Cao Thiến hỏi: "Nhà xe còn có một chức năng trâu bò thế á?"
"Thật ra tớ cũng chỉ biết thôi, còn chưa dùng chức năng tự động dọn dẹp zombie bao giờ."
"Mau dùng, mau dùng đi, để tớ xem chức năng này rốt cuộc mạnh đến mức nào."
Ninh Mông lập tức đánh thức hệ thống trong đầu, xác nhận phạm vi tiêu diệt zombie. .
[Ký chủ, đây là lần đầu tiên cô sử dụng chức năng này. Xin lưu ý, chức năng này chỉ có thể sử dụng một lần trong vòng một tiếng. Vui lòng xác nhận có sử dụng hay không. ]
Ninh Mông xác nhận.
Đột nhiên, đâu nhà xe đột nhiên xuất hiện một chùm sáng, nhưng chùm sáng đó xẹt qua nhanh như ảo giác. Sau đó, chỉ trong một nháy mắt, đám zombie tụ tập trước cổng tiểu khu trên ốc đảo lập tức ngã lăn ra đất, không thể động đậy nữa.
Trong nháy mắt đó, hiện trường hoàn toàn yên tĩnh.
Cao Thiến trừng mắt nhìn chằm chằm đám zombie trước mặt, mãi đến tận sau khi xác nhận chắc chắn chúng đã bị giết.
"Cứ thế mà chết hết rồi sao?" Cao Thiến nhéo nhéo cánh tay Ninh Mông, kinh ngạc nói: "Tớ không nằm mơ chứ!"
Ninh Mông nhếch miệng kháng nghị: "Ái, cậu véo vào tay tớ đấy! Muốn bấm thì tự bấm tay mình đi chứ!"
Cao Thiến: "Tớ có ngốc đâu, sao phải tự véo mình."
Lục Trác cũng nói: "Cú đánh vừa rồi của đội trưởng đỉnh thật đấy, chức năng này còn dùng được nữa không ạ?"
Ninh Mông hơi tiếc nuối: "Không được, chức năng diệt zombie hàng loạt này chỉ dùng được một lần một tiếng thôi."
Cao Thiến vô cùng kích động: "Được dùng một tiếng một lần à! Vậy sau này nếu chúng ta bị bao vây thì thoải mái rồi, không phải sợ sệt quá mức nữa. Nếu chúng ta bị bao vây, sau một đợt thanh trừ số lượng lớn như vậy chí ít có thể thoát vòng vây, giảm bớt được rất nhiều nguy hiểm."
Lục Trác: "Đúng đấy, sau này chúng †a tiếp nhận nhiệm vụ không cần thận trọng quá mức nữa, có thể nhận rất nhiều nhiệm vụ."
Cao Thiến: "Giải quyết nhiệm vụ này nhẹ nhàng như vậy cũng vui, tiếc là không được nhiều điểm cống hiến. Chúng ta lại làm thêm một lời cầu cứu nữa đi."
Hai người có chấp niệm nhất định đối với điểm cống hiến, Ninh Mông chỉ đành đồng ý.
Dù sao vẫn còn sớm, làm thêm cái nữa cũng được.
Cao Thiến nói: "Cái này được đấy, hay chúng ta nhận cái này đi."
[Cầu xin mọi người giúp đỡ, bố tôi bị huyết áp cao, cân thuốc hạ huyết áp. Nhưng mà quanh nhà tôi có rất nhiêu zombie xông vào, tôi không thể đi ra ngoài được, huyết áp của bố tôi đã tăng đến mức nguy hiểm. Cầu xin mọi người giúp đỡ, hứa sẽ hậu tạ ạI]