Chương 154
Chương 154Chương 154
Kinh tởm thì kinh tởm, ai bảo trong cơ thể chúng lại có thứ tốt như vậy chứ".
Vì vậy, ba người bắt đầu ra tay đào tỉnh hạch của đám zombie biến dị này, nhưng mà bọn họ nhanh chóng phát hiện, không phải con zombie nào cũng có tỉnh hạch.
"Xem ra đám zombie này cũng không phải loại biến dị nhiều, rất có thể là vừa biến dị. Còn nữa, chúng ta cũng chưa từng phát hiện ở bên ngoài, chỉ thấy ở đây, chẳng lẽ ở đây có thứ gì kỳ quái sao?" Ninh Mông nói.
Ba người nhặt được bốn mươi năm viên tinh hạch của zombie biến dị, sau đó mới đi tiếp vào trong.
Vừa rồi, những zombie biến dị đó đột nhiên nhảy ra từ sâu trong nhà máy. Ba người đi đến cuối, phát hiện ở đây là một căn phòng, cánh cửa đã bị zombie phá hỏng.
Vị trí của căn phòng này rất hẻo lánh, có thể nhìn ra vị trí cửa vốn là một bức tường, nếu không bị phá hỏng, nhìn từ bên ngoài sẽ cho rằng nó là cột trụ chống đỡ của nhà máy.
Bởi vì trong nhà máy có rất nhiều cây cột như vậy, không ngờ ở đây còn có một cánh cửa, không những thế, sau khi bước vào phòng còn có một đường hầm đi xuống dưới.
"Nơi này thần bí như vậy, rốt cuộc dùng để làm gì?" Cao Thiến nói.
Hướng Dực lạnh lùng nói: "Nếu chỉ là một nhà máy bình thường, chắc chắn không cần phải xây dựng như vậy, che giấu như vậy, nhất định là không muốn để người ta biết. Đi thôi, chúng ta xuống dưới xem thử, bây giờ không nghe thấy tiếng động lạ nào nữa, hẳn là ở dưới đó không có zombie."
Anh ta nói xong liền muốn đi xuống trước, Ninh Mông lại ngăn cản: "Tôi đi xuống trước, anh tự bảo vệ mình và Cao Thiến."
Hướng Dực lo lắng: "Đội trưởng, giá trị vũ lực của tôi cao nhất trong ba người chúng ta, để tôi xuống trước."
Cao Thiến cũng nói: "Đội trưởng, cậu không thể đi phía trước được."
Ninh Mông cười nói: "Hai người quên trên người tôi có áo chống đạn rồi à? Cả người đều chống đạn, không sao đâu, vũ khí bình thường sẽ không thể khiến tôi bị thương."
Mặc dù nói như vậy nhưng mà hai người vẫn rất căng thẳng, có điều hai người vẫn nghe lời, để Ninh Mông đi phía trước.
Cứ như vậy, tay trái Ninh Mông cầm đèn pin, tay phải cầm súng dẫn đầu đi xuống lối đi bí ẩn này.
Không gian ở dưới lòng đấy cũng xem như rộng rãi, khoảng chừng năm trăm mét vuông được phân chia thành hơn hai mươi căn phòng khác nhau.
Ở đây có phải bị bỏ hoang một khoảng thời gian rồi, nhưng mà có thể chắc chắn sau khi bắt đầu tận thế nơi đây vẫn còn loài người vào đây.
Bởi vì từ trên đất tìm được một túi giấy thức ăn, ngày sản xuất là hai năm trước.
Bên trong những căn phòng này có không ít thiết bị kỳ lạ, dường như là làm thí nghiệm gì đó.
Trên đất còn rơi vãi không ít tài liệu, tuy nói chữ viết đều bị nhuộm dịch thể màu đỏ nhớp nháp đó nhưng vẫn có thể mơ hồ nhận thấy.
Điều khiến người ta không ngờ tới chính là nơi này vậy mà lại là một phòng thí nghiệm sinh hoá.
"Vì vậy những zombie vừa nãy, lúc trước đều bị nhốt ở dưới đây. Những zombie biến dị này có liên quan gì đến nơi này?"
Ngoại trừ những thiết bị thần bí, bọn họ không tìm được thứ gì khác, cũng không biết giữa hai điều này có liên quan như thế nào.
"Tớ cảm thấy nơi đây lộ ra sự kỳ lạ, chắc chắn đang giấu bí mật gì không cho người khác biết.' Cao Thiến vừa nói vừa cầm điện thoại chụp lại hết tất cả những thứ này.
Cuối cùng bọn họ không thu hoạch được gì từ tâng hâm đi lên. Bây giờ chỉ còn lại một nhà xưởng còn chưa có thăm dò thôi.
Đã có sự trải nghiệm của lúc trước, bây giờ ba người đều vô cùng cẩn trọng.
"Sắc trời đã có chút tối rồi, chúng ta có cần đợi đến ngày mai rồi mới thăm dò không?" Cao Thiến hỏi.
Hướng Dực nhìn về phía Ninh Mông: "Đội trưởng, cô quyết định đi."
Ninh Mông suy nghĩ một lát: "Vị trí đậu của nhà xe che phủ phần lớn vị trí của nhà xưởng này, nếu như quả thật không được, còn có thể sử dụng công kích phạm vi một lần, tôi cảm thấy chúng †a vẫn nên thăm dò nhà xưởng này xong thì quay về"
"Được."