Chương 157
Chương 157Chương 157
Cao Thiến liếc anh ta một cái: "Anh còn chưa thông qua kiểm tra bắn tỉa, lấy súng làm gì?"
Bạch Ngôn Tài: "..."
Lục Trác nhận lấy súng từ trong tay, trong lòng vô cùng cảm động, cuối cùng cậu ấy cũng có được vũ khí của bản thân rồi.
Cậu ấy biết, nếu như đội trưởng bán khẩu súng này ra ngoài, nói ít cũng phải bán được hơn chục nghìn xu vàng, nhưng cô lại lựa chọn trực tiếp tặng cho cậu ấy, bởi vì gân đây mẹ của cậu ấy trị liệu cũng cần không ít tiền.
Đội trưởng và các đồng đội đều đối xử với cậu ấy quá tốt rồi...
"Cảm ơn đội trưởng." Chỉ là lời nói cảm ơn đơn giản nhưng trong lòng Lục Trác lại nặng ngàn cân.
Cậu ấy cất súng vào, bưng cơm nước ra.
Món của hôm nay cũng là cậu ấy từ khu an toàn mang ra.
"Sau này mỗi ngày tôi trở về sẽ từ khu an toàn mua chút vật tư về, đội trưởng, chị không cần dùng điểm tích lũy để đổi lương thực nữa. Số tiền này tôi trả." Lục Trác nói.
Ninh Mông cũng biết thực phẩm ở khu an toàn Hàng Thành không phải là mắc nên mặc kệ cậu ấy. Cô biết với tính cách của Lục Trác, nhận không sự giúp đỡ và quà tặng của mọi người, đứa trẻ này sẽ luôn cảm thấy không được tự nhiên, để cho cậu ấy làm chút việc ngược lại sẽ khiến cậu ấy dễ chịu. "Được, vậy làm phiền cậu rồi."
Sau khi ăn cơm xong, Lục Trác và Bạch Ngôn Tài vậy mà lại đều vào phòng huấn luyện, hai người ở trước cửa phòng huấn luyện, tay đặt ở trên tay nằm cửa của phòng huấn luyện.
Bạch Ngôn Tài vỗ vỗ vai của Lục Trác: "Hôm nay xảy ra chuyện lớn như vậy, anh phải vào trong thi một cái bằng lái xe, lỡ như lần sau đội trưởng cần anh cứu viện, anh bởi vì kỹ thuật lái xe không thể đến kịp..."
Lục Trác lập tức đẩy ra: "Vậy anh Bạch anh dùng trước đi."
Cao Thiến nhìn thấy cảnh này chậc chậc hai tiếng: "Bầu không khí của đội cứu viện chúng ta không tồi đó."
Ninh Mông trở về phòng, lướt xem rất lâu ở tích điểm Hàng Thành.
Lựa chọn của Hàng Thành quả thật quá nhiều rồi, khiến cho người ta lựa chọn hoa cả mắt, phía sau mỗi loại máy móc đều có giới thiệu tương ứng, một hồi Ninh Mông cảm thấy súng lục tiện lợi hơn, một hồi lại cảm thấy AK cũng rất ngầu, một hồi lại cảm thấy cũng không †ồi, uy lực lớn, thích hợp để phòng thân gần người.
"A... Muốn lấy hết tất cả quái"
[Túc chủ có thể xem mấy loại súng dưới đây"
1. P238: Nhỏ gọn nhẹ nhàng, trọng lượng không đến một cân, bắn tốc độ nhanh tâm xa, giá một nghìn năm trăm điểm tích lũy.
2. M96: Bán tự động đường kính chín li, đặc điểm có ván trượt dễ dàng thao tác, nổ súng và lên nòng cũng mượt mà hơn. Uy lực so với P238 lớn hơn. Giá hai nghìn năm trăm điểm tích lũy. 3. G43: Súng ngắn bán tự động với đường kính chín li, so với hai mẫu trước, uy lực của nó là lớn nhất, tốc độ bắn tỉa nhanh nhất, độ chính xác cũng cao hơn, dễ dàng bảo vệ, nhưng giá cả khá mắc: ba nghìn tám trăm điểm tích lũy. ]
Ninh Mông sau khi xem xong hỏi: " DI và AK đâu?"
[Lực đàn hồi của AK tương đối lớn, trong đồng đội Hướng Dịch của đội cứu hộ tương đối thích hợp cầm AK hơn, thể tích và trọng lượng của [7 tương đối lớn, đối với xạ thủ nữ nói có thể không quá thích hợp. Với lại, lực đàn hồi của nó cũng tương đối lớn. ]
Cuối cùng Ninh Mông vẫn lựa chọn G43 dùng điểm ba nghìn tám trăm điểm tích luỹ nhiều nhất, độ chính xác và độ mạnh của khẩu súng bán tự động đều phù hợp với yêu cầu của cô, tuy giá cả mắc nhưng bây giờ ngay cả zombie biến dị cũng xuất hiện rồi, nếu như không có vũ khí tốt hơn dùng để phòng thân, cũng không quá ổn.
Cũng chính vì bây giờ điểm tích luỹ quá ít rồi, nếu không cô muốn trang bị cho mỗi đội viên vũ khí tốt hơn.
Dù sao có được vũ khí tiện lợi, có thể giết được càng nhiều zombie hơn, cũng dễ kiếm được điểm tích luỹ hơn.
Ngày thứ hai, tuy cách thăng cấp nhà xe còn có một lần nhiệm vụ đưa đò, nhưng tất cả các thành viên đều nhất trí quyết định vẫn là ở trụ sở nghỉ ngơi một ngày.