Chương 161
Chương 161Chương 161
Sở dĩ Ninh Mông dám làm như thế, chủ yếu là vì trên xe còn có chức năng tự động tấn công, nếu cuối cùng cô gái này không thể vượt qua mà biến thành zombie, chỉ cân dựa vào chức năng tấn công tự động là có thể giải quyết.
Cho nên vấn đề lớn nhất bây giờ là dưới tình huống không bị người khác phát hiện, mang cô gái này lên xe.
Ninh Mông ngồi xuống, Cao Thiến cùng Hướng Dực phụ giúp đỡ cô gái lên lưng cô ấy, sau đó hai người khoác áo choàng ẩn thân lên, mặc dù không thể che khuất hoàn toàn, lúc Ninh Mông di chuyển vẫn có thể nhìn thấy phần giày, nhưng không nhìn kỹ chúng sẽ không bị bại lộ.
Ba người nhanh chóng đi xuống lầu, tuy ngoài miệng Hướng Dực nói không muốn cứu, nhưng Ninh Mông cũng đã vác người lên lưng, anh ta vẫn vô cùng tích cực, xuống đến lầu một, anh ta bước lên phía trước đỡ lấy người trong tay Ninh Mông và Cao Thiến.
Không muốn để Ninh Mông bị liên lụy, cho nên vừa tiếp được người cũng nhanh chóng vác lên vai nhanh chóng chạy về phía xe, tốc độ nhanh đến mức Cao Thiến và Ninh Mông đều không đuổi kịp.
Bạch Ngôn Tài thấy bọn họ trở về, cả người đều sửng sốt: " Cô gái này bị sao vậy? Sao... bị thương?
Ninh Mông nhìn anh ta: "Bạch Bạch, chuyện này còn phải nhờ anh giúp, cô ấy bị zombie cào bị thương, mất máu quá nhiều, rất có khả năng sẽ bị lây nhiễm, anh có cách nào cứu chữa không? Đương nhiên không cần miễn cưỡng, nếu thật sự không được thì chúng ta lập tức từ bỏ."
Sắc mặt Bạch Ngôn Tài nghiêm túc, lập tức kiểm tra tình huống của cô gái. Lúc này Ninh Mông mới đi lên ghế lái, khởi động xe lên đường rời đi.
Sau khi kiểm tra, Bạch Ngôn Tài nói: "Tình huống của cô ấy rất xấu, tôi sẽ lập tức sử dụng dị năng."
Cao Thiến có chút lo lắng: "Bạch Bạch, lần trước sau khi anh sử dụng hết dị năng thân thế đã phục hồi hoàn toàn chưa? Như này có nguy hiểm gì không?"
Vừa rồi ở bên ngoài, cô lo lắng cho an nguy của cô gái này, nhưng lúc Bạch Bạch định dùng dị năng để cứu cô gái này, cô lại lo lắng không biết anh ta có chịu nổi hay không.
Bạch Ngôn Tài cười nói: "Cô yên tâm, tôi đã tiếp nhận huấn luyện dị năng, bây giờ có thể sự dụng tự nhiên, sẽ không dùng hết dị năng, mà sẽ giữ lại một phần để bảo vệ bản thân, sẽ không xuất hiện tình trạng ngất xỉu như lúc trước đâu."
"Vậy thì quá tốt rồi."
Bạch Ngôn Tài đặt tay mình lên trán cô gái, cảm nhận dị năng đang lưu chuyển đến từng mạch máu trong thân thể, sau đó từ trong tay truyền qua cơ thể cô gái.
Khi cảm giác mệt mỏi vừa xuất hiện, Bạch Ngôn Tài lập tức ngừng lại, sau đó nhắm mắt lại, để dị năng vận chuyển tuần hoàn bên trong cơ thể, sau đó mới mở mắt.
Cao Thiến luôn cẩn thận quan sát phản ứng của anh ta, thấy anh ta có thể đứng dậy mới yên tâm.
"Anh có muốn về phòng nằm một lát không?" Cao Thiến đề nghị.
Bạch Ngôn Tài nói: 'Không cần, tôi vẫn ổn, mặc dù đã dùng dị năng, nhưng có thể sống sót hay không thì phải xem chính cô ấy."
"Cái gì? Ngay cả dùng dị năng cũng không chắc sẽ cứu được sao?" Cao Thiến hỏi.
"Cô ấy đã bị thương khá lâu, nên tôi cũng không biết có được hay không. Thật ra điều kiện chữa bệnh của chúng ta không tốt, nếu có thể đưa đến bệnh viện truyền máu chắc sẽ giúp ích được nhiều hơn."
Hướng Dực lập tức nói: "Không được, không thể đưa đến bệnh viện. Vết thương trên người cô ấy rất dễ nhận ra là do zombie cào, nếu đưa đi bệnh viện, không chừng sẽ nhanh chóng bị xử lý."
Mọi người trên xe đều im lặng. Lời này là thật , theo tình hình thực tế, bệnh viện nằm ở khu an toàn, chưa nói đến việc đi bệnh viện, có thể thông qua khu vực an toàn hay không đã là một vấn đề chí mạng.
Nói không chừng vừa đến đã bị bắt lại, cho dù không biến thành zombie cũng sẽ bị xem như người bị lây nhiễm mà trực tiếp đem đi xử lý.