Chương 171
Chương 171Chương 171
Hôm nay không có nhiệm vụ, nên tất cả mọi người đều ngủ nướng, cô nghĩ rằng mình là người dậy muộn nhất rồi, không ngờ rằng trừ Lục Trác, mọi người vậy mà chưa ai dậy cả. @Văn học vô cùng hay, ở văn học Tấn Giang
Cô tới nhà ăn nhìn thấy hai anh em họ: " Ồ, người mới tới à?"
Cố Bình áy náy đứng lên: " Xin... xin chào, cô là chủ tiệm này hả? Chúng tôi vừa mới nhận phòng, vì có nhắc nhở có thể tự nhận phòng, nên chúng tôi đã làm thủ tục nhận phòng."
" Tôi không phải chủ tiệm, tôi chỉ là người ở đây mà thôi, hai người cứ tiếp tục ăn đi."
Nói xong cô đi tới nhà bếp, quen tay mở tủ lạnh lấy một ít thực phẩm. Hai anh em họ ở nhà ăn thỉnh thoảng lại nghe có âm thanh lạ phát ra từ nhà bếp.
Cố Bình không nghe nổi nữa, đúng lúc anh ta cũng ăn sáng xong, liền đi tới trước cửa nhà bếp.
" Cái đó.. có cân tôi giúp đỡ không?"
Cao Thiến vuốt tóc: " A... anh biết làm hả? Anh giúp tôi chiên một ít trứng, sẵn tiện nấu mì luôn nha. Tên nhóc vốn nấu ăn hôm nay có chuyện ra ngoài rồi, tôi không biết làm lắm."
Cố Bình không ngại ở lại giúp đỡ, ở lại nhà bếp làm theo sự sắp xếp của cô gái, giúp cô làm 5 phần mì.
Đợi tới khi mì sắp nấu xong, cô đi gõ cửa từng phòng một.
Thực ra Hướng Dực không có ở trong phòng, sau khi dậy anh ta đi đến phòng điều tra ngồi lì ở đó, không ra ngoài.
Bạch Ngôn Tài mới sáng sớm đã dậy rồi, nhưng anh ta lại nghiện môn 2 không thoát ra được, cũng ở lì trong đó chưa ra.
Cũng có Ninh Mông mới thật sự ngủ tới giỜ.
Ninh Mông múc một bát mì, gõ cửa phòng Thẩm Ngôn rồi đi vào, cô vẫn chưa dậy, Ninh Mông đặt bát mì xuống, đợi tới khi cô ấy dậy muốn ăn là có thể ăn ngay.
Cố An vốn nghĩ rằng hộp cơm tự hâm nóng của mình cũng không tồi, nhưng tới khi mọi người đó tụ tập lại ở nhà ăn, mỗi người một bát mì ăn rất ngon, thì trong nháy mắt Cố An lại cảm thấy hộp cơm của mình không có mùi vị gì nữa. Trong bát mì có thịt kho, có rau cải, có trứng chiên. Đều là những thực phẩm tươi mới hiếm thấy.
Thật ra bình thường không phải anh †a không kiếm ra được những thực phẩm tươi mới như thế, nhưng anh ta sống ở trong lều, mỗi ngày ăn cơm đều là ăn cho có, phần lớn thời gian đều là trực tiếp ăn mì ăn liền, không ngờ rằng khách thuê phòng ở nhà xe di động vậy mà trải qua cuộc sống thoải mái như vậy.
Sau khi Cố An ăn cơm xong, đi tham quan nhà xe di động, anh ta phát hiện có một số chỗ anh ta không thể vào, ví dụ như phòng điều tra, nhưng phòng huấn luyện anh ta lại có thể vào.
Rất nhanh anh ta đã phát hiện mình có thể trải nghiệm miễn phí nửa tiếng nội dung huấn luyện.
[ Dựa vào kiểm tra, ở chi dưới của bạn khá yếu, khả năng chạy và nhảy đều không tốt. Kiến nghị bắt đầu huấn luyện tương ứng. ]
Cố An vẫn luôn nghĩ rằng khả năng cân bằng của mình không quá tốt, quả nhiên lúc này hệ thống đã chỉ ra vấn đề chỉ dưới của anh ta khá yếu. Ngay lập tức anh ta bắt đầu luyện tập với đứa trẻ trên màn hình.
Bắt đầu với động tác đơn giản ngồi xổm dựa vào tường, sau đó là hai tay ôm đầu, tiếp theo là gập người và nâng cao gót chân, cuối cùng là động tác squat khó hơn một chút với tạ.
Cố An từng bước từng bước làm theo đứa trẻ, cuối cùng là động tác nhảy vọt vô cùng thú vị và thách thức. Rất nhanh đã trôi qua thời gian nửa tiếng.
[ Thời gian trải nghiệm hôm nay của bạn đã kết thúc. ] Cố An vẫn chưa trải nghiệm đủ nên kiểm tra giá gia hạn, thì ra có thể dùng tiền vàng để thanh toán, cũng có thể tham gia hành động với bọn họ, giết zombie để đối lấy giá trị đóng góp.
Anh ta phấn khích đi ra đem việc mình phát hiện nói với anh trai.
Cố Bình cũng đi vào phòng huấn luyện, đi theo huấn luyện viên hướng dẫn huấn luyện sức bật và tốc độ phản ứng.