Chương 193
Chương 193Chương 193
Dựa trên chất lượng hoàn thành công việc của các cô, chúng tôi đã quyết định tăng thêm tiền thưởng cho nhiệm vụ lần này."
Ninh Mông phát tiên cho những người tham gia nhiệm vụ ngày hôm nay, ngoại trừ hai mẹ con La Mộng và Hạ Vĩ chưa từng xuống xe, những người còn lại đều nhận được phần của mình.
Cao Thiến có chút bất mãn nói: "Không cần phát cho Từ Dương, chúng tôi không có cho anh ta xuống xe, anh ta nhất quyết đòi xuống xe tự mình tìm tới cái chết nên mới bị thương. Vu Giai cũng không có làm gì cả."
"Anh ta có thành tích giết zombie, Vu Giai ở lại trên xe cũng là một thành viên của đội hậu cần, không thể không tính đầu người để phát tiền, hơn nữa, tôi cũng sẽ không chia đều, tôi có đếm."
Cao Thiến chỉ là không thích Từ Dương, đối với việc phân chia của Ninh Mông lại không có ý kiến gì.
"Được rồi, đợi ngày mai anh ta trả phòng, chúng ta cũng được thanh tịnh."
Lúc này tâm trạng của Ninh Mông rất tốt, khen thưởng đồng vàng đối với cô mà nói cũng không có nhiều tác dụng, cô vui mừng vì điểm thưởng tích lũy hệ thống cũng phân phát cho, sau chuyến đi lần này, vì cô và các khách hàng đã hoàn thành hai nhiệm vụ, tiêu diệt rất nhiều zombie, bao gồm cả zombie đột biến, lúc này điểm tích lũy của cô vậy mà đã tăng vọt tới 70000 điểm tích lũy.
Lại có thể mua thêm một căn phòng có công năng đặc biệt, hơn nữa chuyến đi lần này, cho dù là nhiên liệu hay vật tư đều được bổ sung cực đại, điều này thực sự rất bổ ích.
Các thành viên trong đội nhận được phần thưởng của mình, tâm trạng đều rất Vui vẻ.
Bạch Ngôn Tài với Cao Thiến trở về phòng tập luyện, Lục Trác làm bữa tối cho mọi người, sau khi bản thân ăn xong liền đi đến bệnh viện thăm mẹ.
Sau khi đợi Lục Trác quay về, Ninh Mông tập hợp các thành viên của đôi cứu hộ lại để mở một cuộc họp ngắn, hỏi xem họ nghĩ thế nào vê những người mới gia nhập vào đội cứu hộ.
"Tôi không có ý kiến, tôi cảm thấy mấy người mới tham gia này đều rất tốt, hai anh em Cố Bình và Cố An thuộc người có tư cách và năng lực rất tốt, Tạ Tử thì không cần nói rồi, dị năng hôm nay anh ấy thể hiện có chút thú vị, vậy mà có thể thu hút được zombie trong phạm vi nhất định, Thẩm Ngôn lại càng không cần nhắc đến, dịch chuyển tức thời của cô ấy thật đáng kinh ngạc." Bạch Ngôn Tài nói.
Cao Thiến nói: "Tôi cảm thấy bốn người này đều rất tốt, còn Từ Dương và Vu Giai thì tôi không đồng ý."
Hướng Dực cũng nói: "Tôi cũng cảm thấy bốn người này rất tốt, chỉ là... Tôi nghe Cố Bình nhắc đến hai anh em họ là người bản địa ở Hàng Thành, tuy số người không nằm trong vùng an toàn, nhưng họ chưa từng sẵn sàng đi nơi khác. Đội trưởng, sắp tới chúng ta vẫn sẽ rời khỏi Hàng Thành đúng không? Chuyện này cần phải nói rõ ràng với họ."
Lục Trác nói: "Hôm nay tôi đã thương lượng với mẹ, sau này mẹ tôi sẽ ở lại Hàng Thành. Nghe nói, lúc đâu đội cứu hộ Bắc Hải đã mở thẻ điều trị của bệnh viện số một xin cho bà ở lại Hàng Thành trong thời gian trong ba năm, bà kêu tôi đi theo mọi người chăm chỉ làm việc, không cần ở lại Hàng Thành chăm sóc. Hiện tại bà đang ngồi phục sau cuộc phẫu thuật, tôi cũng không có gì để bận tâm rồi, nếu bây giờ phải đi nơi khác, tôi cũng không có bất cứ vấn đề gì."
Nhận được sự đồng ý của các thành viên trong đội, Ninh Mông liền đi nói chuyện với những người này.
Quả nhiên, Hướng Dực thật sự đoán đúng rồi.
Cố Bình vừa nghe bọn họ không chịu ở Hàng Thành lâu, liền có chút không muốn tham gia.
Cố An khuyên nhủ: "Anh, đây là tận thế, chúng ta không dễ dàng gặp được một đội ngũ tốt như vậy, tại sao nhất quyết phải ở lại đây chứ?" Cố Bình vốn rất muốn tham gia vào đội cứu hộ, nhưng anh ấy chưa từng nghĩ đến việc sẽ rời khỏi Hàng Thành.
Anh ấy sinh ra và lớn lên ở đây, so với em trai mình thì anh ấy có một tình cảm rất mãnh liệt đối với nơi này.