Nhà Xe Di Động Tại Mạt Thế (Dịch Full)

Chương 231

Chương 231 Chương 231Chương 231

Hy vọng cô bé không xảy ra chuyện 9ì...

Khoan đã... Khương Tuyết?

Khương Tuyết họ Khương, Khương Hàn cũng là họ Khương, chẳng lẽ hai người có quan hệ gì sao?

Khi nhìn thấy Thẩm Ngôn, Ninh Mông hỏi: "Đúng rồi, trước đây cô và Khương Hàn là đồng nghiệp, anh ấy đã kết hôn chưa? Có con không?”

Thẩm Ngôn suy nghĩ rồi nói: "Tôi và anh ấy phụ trách hạng mục khác nhau, bình thường rất ít gặp, viện nghiên cứu của chúng tôi có rất nhiều người độc thân, không nghe nói anh ấy có vợ con."

Ninh Mông thở dài, chắc là cô suy nghĩ nhiều. Các đội viên thấy nguy hiểm đã được giải trừ thì bắt đầu thu dọn chiến trường, tất cả mọi người vẫn nhớ tỉnh hạch củ zombie biến dị có thể giúp nhà xe nâng cấp.

"Đội trưởng, chúng tôi ở đây thu được 125 viên." Tạ Tử giao tỉnh hạch mọi người thu gom được cho Ninh Mông.

Tâm trạng của Ninh Mông rất tốt, lập tức tuyên bố: "Tốt, tốt, tốt, hôm nay mọi người làm rất tốt, tối nay trở về nơi nghỉ ngơi, chúng ta sẽ ăn lẩu."

Đẳng Nghiêu cũng nghe thấy lời này, không khỏi lên tiếng: "Tôi đến thật đúng lúc, vừa gia nhập đã được ăn lẩu."

"Ninh Mông." Lục Tự đi tới: "Vừa rồi thấy đội viên của cô tìm kiếm tinh hạch, đây là 82 viên tinh hạch của zombie biến dị mà chúng tôi vừa thu thập được, nếu như chúng có ích với cô thì cô câm hết đi."

"Đây... Mang tinh hạch đến chợ đen có thể bán với giá cao, hẳn là có tác dụng rất lớn."

Lúc trước, mọi người chưa biết zombie đã biến dị, tiến hóa ra tỉnh hạch nên trên thị trường không có nhiều người thu mua, người bán cũng rất ít.

Ở chợ đen hiện giờ, một viên tinh thạch nho nhỏ của zombie biến dị có thể bán được trên mười ngàn đồng vàng, Lục Tự lại cho cô nhiều như vậy.

"Lần trước cô đã cứu mạng tôi, coi như tôi trả ân tình này cho cô. Còn nữa, nếu như sau này cô có bất kỳ tin tức gì của Khương Tuyết, nhất định phải cho tôi biết đầu tiên."

Lại là Khương Tuyết, với địa vị của Lục Tự hiện giờ, chắc hẳn là không cần anh ta đích thân đi tìm một bé gái, chỉ cần phân phó một chút, thủ hạ của anh †a nhất định sẽ giúp anh ta tìm người. "Anh nhận được tin Khương Tuyết ở nơi trú ẩn số 18 sao?" Ninh Mông hỏi. Lục Tự gật đầu: "Đúng vậy, lúc trước tra được cô bé được công hội cứu viện Nam Thành đưa đến thành phố Tân Dư. Nghe nói cô bé có người thân ở đây, nhưng mà manh mối đến đây lại bị đứt đoạn, gần đây nghe nói có người nhìn thấy một bé gái rất giống cô bé, hôm nay tôi vốn định tới để điều tra một chút, không ngờ vừa đi được nửa đường thì nghe thấy nơi này xảy ra chuyện." Có thể khiến anh ta đích thân ra trận chắc chắn là người rất quan trọng. Nhưng mà cô đã từng gặp Khương Tuyết, đó chỉ là một đứa trẻ bình thường, Ninh Mông nói: "Tại sao anh lại tìm Khương Tuyết?" "Việc này..." Mọi người đi lại xung quanh, cuối cùng Lục Tự vẫn không nói dì.

"Tôi không tiện tiết lộ, tóm lại, nếu cô có tin gì về cô bé thì xin hãy báo với †ôi một tiếng."

"Được rồi."

Ninh Mông nhận tỉnh hạch: "Cảm ơn nhé!"

Có lẽ là Lục Tự cũng không thiếu tiền, còn khách sạn nhà xe đúng là rất cần tinh hạch.

Đội cứu viện Hỏa Bạn cũng không lập tức rời đi mà ở lại với những người bị mắc kẹt, để chắc chắn hơn, Ninh Mông còn hỏi thăm các bạn nhỏ và các phụ huynh, nhưng mà bọn họ đều nói rằng không quen biết Khương Tuyết.

Lúc này, Ninh Mông mới từ bỏ, có lẽ Khương Tuyết không có ở đây, tìm một đứa nhỏ ở tận thế đúng là một chuyện rất khó.

Để đảm bảo, các đội viên tìm kiếm một vài nơi ở chỗ bọn họ vừa chiến đấu, Ninh Mông và Đằng Nghiêu cũng trở lại nhà trẻ vừa rồi tìm kiếm, xác nhận không có bất kỳ đứa trẻ nào lưu lại.

Ngay khi bước vào vườn hoa, Ninh Mông đột nhiên nghe thấy tiếng khóc của một đứa trẻ, trong lòng cô nhảy lên, vội vàng đi qua xem xét.

"Bạn nhỏ, tại sao cháu lại trốn ở đây?"
Bình Luận (0)
Comment