Chương 239
Chương 239Chương 239
Hoặc là, nếu có thể tìm được Khương Hàn, hoàn thành nhiệm vụ chính tuyến, cũng có thể nhanh chóng nâng cấp. Nhưng mà hiện giờ, đừng nói đến tìm Khương Hàn, ngay cả việc tìm Khương Tuyết cũng không thể hoàn thành, trong lòng Ninh Mông tràn ngập cảm giác vô lực.
Đẳng Nghiêu ủ rũ nói: 'Nhưng mà chuẩn bị như thế nào mới coi như đầy đủ?"
"Kiếm điểm tích lũy, nâng cấp nhà xe sẽ giúp chúng ta có được thiết bị tiên tiến và vũ khí mạnh hơn."
Lục Trác vẫn giữ im lặng, nghe đến đó cũng chen vào một câu: "Còn nữa, chúng ta phải tiến hành huấn luyện với cường độ cao hơn, mỗi người đều nâng cao thực lực của mình, như vậy mới có thể đối phó với những thử thách tiếp theo"
Ninh Mông gật đầu: "Đúng vậy."
Bạch Ngôn Tài dừng xe lại: "Nếu đã như vậy, ở đẳng trước có zombie tấn công nhà xe, đội trưởng, chúng ta đi kiếm điểm tích lũy thôi."
Bạch Ngôn Tài vừa mới dừng xe đã nhìn thấy một chiếc xe quen mắt: "Khoan đã, chiếc xe này rất giống chiếc xe đã bắt cóc Khương Tuyết."
Đẳng Nghiêu nhìn thoáng qua: "Không giống, lớp sơn trên thùng bảo hiểm của chiếc xe đó bị bong tróc rất nặng."
"Ô..
Đội xe phía trước có tổng cộng ba chiếc xe, người trên xe bị một đám zombie vây công, không có cách nào trốn thoát, cũng không thể mở cửa sổ để bắn chúng. Có người trên một chiếc xe muốn mở cửa nóc của xe để tấn công, vừa mới mở một chút đã bị zombie nhào lên cắn xé, anh ta hoàn toàn không dám mở cửa sổ nữa.
Ba chiếc xe đứng im tại chỗ, không có cách nào giải quyết đám zombie này.
Đằng Nghiêu liếc mắt một cái đã nhận ra vấn đề của bọn họ, dưới tình huống này, nếu như không rời đi ngay khi zombie đến gần, hoặc là mở cửa xe chủ động tấn công thì rất nhanh sẽ bị rơi vào thế bị động.
Quả nhiên, kính chắn gió của một chiếc xe đã bị zombie đập vỡ, lốp của một chiếc xe khác cũng bị zombie cào nổ. Lúc này, bọn họ muốn chạy cũng không kịp.
"Đội trưởng, tôi, Tạ Tử và Lục Trác đi xuống là được."
Sau khi biết nhược điểm của zombie, cũng không phải là Đằng Nghiêu bất cẩn, một mình anh ta xuống xe cũng có thể giải quyết đám zombie này, mang thêm hai người chỉ là đảm bảo tuyệt đối không có sai sót.
Quả nhiên, sau khi ba người xuống xe, lập tức vác súng lên.
Đằng Nghiêu dẫn đầu nổ một phát súng, bắn trúng giữa mày.
Một con zombie khác đang tấn công cửa sổ xe, bị người đánh lén phía sau chọc giận, nó xoay người lao về phía bên này. Lục Trác cũng nổ súng, cơ thể zombie vừa nhảy lên đã ngã mạnh xuống đất.
Tạ Tử bắn liên tục ba phát súng, tiêu diệt một nửa số zombie trong nháy mắt. Số còn lại cũng bị bọn họ tiêu diệt chỉ trong một hơi thở.
Người trên xe vốn đã bị dọa đến xanh cả mặt, bây giờ mới nhận ra mình được cứu, vội vàng xuống xe đi về phía mấy người Đằng Nghiêu.
"Người anh em này, vừa rồi rất cảm ơn các anh."
"Đừng khách sáo" Đằng Nghiêu cũng không để chuyện vừa rồi ở trong lòng.
"Sáng hôm nay, tôi lướt thấy một bài đăng, còn cho rằng người đó bịa chuyện giật gân, không ngờ zombie đúng là đang biến dị.. Hơn nữa còn trở nên rất lợi hại..."
Đẳng Nghiêu vốn không định ở lại đây, cũng không muốn nói chuyện với đối phương, nhưng mà anh ta đột nhiên nghĩ đến một chuyện. "Anh tự cải tạo chiếc xe này của mình sao?"
"Đúng vậy. Tôi đến chợ xe cũ mua xe quân dụng bị đào thải về tự cải tạo, không tồi đúng không? Tính năng đúng là rất bình thường, nhưng mà rất chắc chắn."
Trong ba chiếc xe chỉ có chiếc xe quân dụng sau khi được cải tạo này bị hư hại ít nhất, đúng là rất chắc chắn.
"Thành phố Tân Dư có nhiều xe quân dụng đã được cải tạo như vậy không?"
Các chủ xe đều có thói quen như vậy, ở trên đường gặp phải loại xe giống của mình sẽ chú ý đến nó hơn, người trước mặt anh ta cũng vậy: "Nhiều lắm, lúc đó có một đống xe quân dụng bị đào thải, ít nhất cũng phải mấy chục chiếc, lấy về chắc chắn không thể lái luôn, đều phải cải tạo lại.