Chương 245
Chương 245Chương 245
"Đúng rồi, chị Ninh Mông, người lúc trước bắt em ra khỏi nhà trẻ đã gọi điện thoại cho ai đó, em nghe thấy ông ta nói bây giờ có rất nhiều người đang tìm em, còn nói em rất đáng giá..."
Đây đâu phải là điều mà một đứa trẻ nên nghe, Ninh Mông dịu dàng hỏi: "Ông ta còn nói gì trong điện thoại? Em còn nhớ không?"
Khương Tuyết cố gắng nhớ lại, cuối cùng nói: "Thật ra em cũng không nhớ rõ lắm, nhưng mà ông ta có nhắc tới một cái tên: Khương Hàn."
"Cái gì? Khương Hàn? Em chắc không? Ông ta thực sự nhắc tới Khương Hàn?" Ninh Mông truy hỏi.
Cô vừa truy hỏi như vậy, Khương Tuyết lại có chút không chắc chắn: "Ừm... Hình như là tên này, hay là Khương Hải? Khương... Em... Không nhớ rõ."
Ninh Mông đã xác nhận, nhất định Khương Tuyết và Khương Hàn có quan hệ, có lẽ cô bé đúng là con gái của Khương Hàn.
Cho nên người đưa cô bé đến thành phố Tân Dư mới nói với cô bé chuyện của bố gì đó. Nhưng sau khi con gái đã đến thành phố Tân Dư, vì nhiều nguyên nhân nên Khương Hàn không thể trực tiếp xuất hiện, vì vậy, Khương Tuyết chưa gặp bố bao giờ.
Như vậy thì tất cả mọi chuyện đều hợp lý, vì sao nhóm người đó lại tốn nhiều công sức để bắt một bạn nhỏ ở nhà trẻ như vậy, bởi vì cô bé có thân phận đặc biệt, cô bé là con gái của Khương Hàn. Bây giờ ở bên ngoài, vấn đề zombie biến dị rất nghiêm trọng, thân là chuyên gia hàng đầu trong lĩnh vực này, chắc chắn Khương Hàn là nhân vật chủ chốt mà ai cũng muốn tìm kiếm. Nhất định thân phận của Khương Tuyết đã bị rất nhiều người phát hiện, cho nên mới có nhiều người ra giá muốn bắt cô bé như vậy.
Không ngờ cuối cùng Khương Tuyết lại lên nhà xe của cô, Ninh Mông có chút tức giận, chuyện quan trọng như vậy mà Lục Tự cũng không nói cho cô biết.
Nhưng mà trước đó Lục Tự cũng từng nói không muốn cô tham dự chuyện này.
May mà cô đã tự nhận ra, nếu không còn không biết mình sắp phải đối mặt với điều gì.
"Không sao, Tiểu Tuyết, em ở đây rất an toàn, về sau nhất định sẽ đoàn tụ với bố của em. Trong thời gian này, em cứ ở cùng chị, trên xe có nhiều anh trai chị gái như vậy, tất cả bọn chị sẽ bảo vệ em."
"Vâng."
Bởi vì trước đây Ninh Mông từng cứu cô bé nên Khương Tuyết rất ỷ lại cô, chỉ cần có Ninh Mông ở đây, cô bé sẽ không thấy sợ hãi, nhưng mà cô bé nhanh chóng phát hiện, các anh chị trong nhà xe đều rất vui vẻ.
Đầu tiên là Cao Thiến, ngoài mua một ít quần áo đẹp cho Khương Tuyết, cô ấy còn son môi, phấn mắt, phấn má và một số đồ trang điểm để chơi hóa trang với cô bé.
Hiệu quả khá bùng nổ, sau khi Cao Thiến hóa trang cho bản thân và Khương Tuyết, tất cả mọi người đều che mặt, không nỡ nhìn thẳng. "Cô không được rồi, để tôi đi." Thẩm Ngôn nói.
Cách mà Thẩm Ngôn nghĩ đến khá dễ thực hiện, cô lấy một tấm màn và một chiếc máy chiếu, chiếu hình ảnh phong cảnh trước tận thế có độ nét cao trong phòng Khương Tuyết.
"Tiểu Tuyết ra ngoài rất nguy hiểm, chỉ có thể ở trong nhà xe, như vậy thì không cần ra ngoài vẫn có thể nhìn thấy rất nhiều cảnh đẹp."
Bạch Ngôn Tài bày ra vẻ mặt khinh thường: "Các cô đều quá yếu, để tôi."
Trong khi chấp hành nhiệm vụ, bọn họ đi ngang qua một trung tâm mua sắm bỏ hoang, bởi vì zombie bên trong đã bị họ dọn dẹp sạch sẽ nên hôm nay đi ngang qua một lần nữa, Bạch Ngôn Tài đi theo đội ngũ vào trong tìm kiếm một lượt, tìm thấy một bộ quần áo bông hình gấu trúc, sau khi mặc lên người thì đi lại rất khó khăn, nhưng mà anh ta vẫn mặc nó cho đến khi về đến nhà xe, sau đó nhảy một điệu nhảy vui nhộn cổ điển trước mặt Khương Tuyết.
Tư thế vụng về chọc Khương Tuyết cười khanh khách, cuối cùng, hai chân Bạch Ngôn Tài vấp vào nhau rồi ngã sấp xuống, điều này khiến Khương Tuyết càng cười lớn hơn.
Trong Đằng Nghiêu bình thường có vẻ hung dữ, trên mặt có một vết sẹo, tướng mạo như vậy thường không được trẻ con yêu thích.