Chương 292
Chương 292Chương 292
Anh ta hoàn toàn không ngờ tới đối phương lại giỏi như vậy, ở trong thời gian ngắn như vậy mà lại đổi hết tất cả hình ảnh, nếu như có thể tìm được cụ thể hình ảnh nào ngược lại có thể biết được cụ thể bọn họ đã động vào nơi nào.
Anh ta đột nhiên nhớ đến một chuyện, nếu hình ảnh đều đã bị thay đổi, vậy kẻ đột nhập không phải sớm đã chạy rồi sao.
"Có thể kiểm tra được khi nào thay đổi không?"
Kỹ sư lại thao tác một loạt, cuối cùng có được một thời gian chính xác.
Chỉ huy nói: "Trưởng quan, thời gian này chính là ngay khi anh ở sở nghiên cứu không bao lâu, vậy kẻ đột nhập có phải còn đang ở đây?” Ánh mắt của Quý Sâm hơi trầm, anh †a có trực giác, kẻ đột nhập có khả năng đã chạy rồi.
Anh ta lập tức sắp xếp để cấp dưới †ổ chức kiểm tra toàn thành phố.
Sau khi hạ lệnh anh ta lại đứng ngồi không yên, tiếp tục hạ lệnh mở rộng phạm vi kiểm tra, tất cả con đường từ bên ngoài cách thành phố Long Xuyên một trăm cây số toàn bộ đều phong toả kiểm tra.
Đương nhiên, thời gian đợi bọn họ tổ chức kiểm tra quy mô lớn như vậy thì nhà xe đã chạy đi từ sớm.
Buổi sáng mười giờ, lúc này Lục Tự đang chạy nhà xe trên đường nông thôn, sau khi anh ta chạy được một đoạn thì cho xe quẹo vào đường quốc lộ ban đầu.
Những người biết đường này rất ít, khả năng bị nhìn thấy đăng lên mạng cũng tương đối ít.
Mà nơi đây đã cách Long Xuyên ba trăm cây số rồi.
Cũng không biết sau khi bọn họ rời khỏi, rốt cuộc Long Xuyên sẽ như thế nào.
Lục Tự vừa suy nghĩ như vậy thì điện thoại vang lên, anh ta nhìn một cái hiện thị người gọi đến, anh ta để hệ thống tạm thời tiếp nhận nhà xe đang chạy, nhận điện thoại.
Là đội trưởng của đội cứu hộ Lam Thiên, Chúc Á gọi đến.
"Người anh em, làm sao vậy, mấy người vừa mới đến phía Long Xuyên đã làm đến long trời lở đất, mấy người không sao chứ?" Tuy Chúc Á đang trêu ghẹo nhưng cũng khó che giấu quan tâm.
"Long Xuyên làm sao rồi?" Lục Tự hỏi.
"Hả? Mấy người không ở Long Xuyên sao?" Chúc Á ngơ người, theo lý mà nói sau khi bọn họ nhận được món quà vùng ngoại ô Long Xuyên chuẩn bị cho sẽ ở lại thành phố chứ, sao giờ ngược lại anh ta không biết chuyện gì hết.
"Ôi, đừng nhắc nữa, một tướng lĩnh chính phủ phía bên đây tên là Quý Sâm, không biết anh có quen biết không, cũng không biết có chuyện gì đột nhiên nổi điên, phát động tìm kiếm toàn thành phố, hơn nữa các con đường ra vào Long Xuyên cũng phong tỏa hết, khắp nơi đều kẹt xe. Hành động đội nhỏ của đội cứu hộ Lam Thiên chúng tôi ở phía bên Long Xuyên này bị ảnh hưởng nghiêm trọng, ra vào thành phố đều phải tra hỏi rất lâu. Sao anh lại không biết?"
"Ừm, chúng tôi không có ngừng lại ở Long Xuyên, nhiệm vụ của chúng tôi có thay đổi, vì vậy đã rời đi trước rồi nên không chịu ảnh hưởng gì."
"Thật sự không dừng lại sao? Không có qua đêm ở Long Xuyên?”
"Ở đây cái gì cũng không có, còn nhiều zombie, chúng tôi hoàn toàn không dừng lại, tiếp tục chạy đi rồi." Trong giọng điệu của Lục Tự tràn đẩy sự chê bai.
Chúc Á nhịn không được cười: "Mấy người cũng thật là, vận may tốt thật. Vậy không có chuyện gì nữa, anh làm việc đi, sau này có gì cân anh em tôi giúp đỡ cứ nói với tôi bất cứ lúc nào. Hiểu không?"
"Được thôi."
Sau khi cúp điện thoại, vẻ mặt của Lục Tự vô cùng nghiêm túc.
Phía bên Chúc Á cúp điện thoại, vẻ mặt mỉm cười nhìn vê phía người đàn ông đang mặc quân trang ở trước mặt: "Anh xem, điện thoại tôi đã gọi rồi, có thể rời khỏi rồi phải không?"
Sự uy nghiêm trên mặt người đàn ông cũng không che được sự mệt mỏi, tối hôm qua trưởng quan nổi trận linh đình, bọn họ không thể không từ năm giờ sáng đã xuất phát, đến đây để kiểm tra xe qua lại, vừa hay có được một tin tức đáng tin, nhà xe của đội cứu hộ Hoả Bạn cũng từng đến Long Xuyên, hơn nữa còn có liên quan đến đội trưởng đội cứu hộ Lam Thiên, anh ta bị phát đến điều tra.