Chương 67
Chương 67Chương 67
Lúc này sắc mặt của người tí hon mới hòa hoãn lại, sau đó, trên sân huấn luyện xuất hiện một số máy tập thể dục, huấn luyện viên sử dụng những máy tập này tiến hành huấn luyện một số vùng cơ bắp nhất định.
Bởi vì chương trình học cô chọn, mỗi chương trình học chỉ có 40 phút, vào 10 phút cuối, cuối cùng người tí hon cũng thu lại những máy tập thể dục kia, bắt đầu dạy cô một số động tác kéo dãn.
"Kéo dãn càng không thể lười biếng, tập cái này có thể đề phòng các tổn thương do vận động, còn có thể duy trì tính dẻo dai của cơ bắp."
Khó khăn chịu đựng qua 40 phút huấn luyện thân thể cơ sở, Ninh Mông mệt mỏi ngồi phịch trên sàn nhà thở phì phò, khung cảnh bên người đang không ngừng thay đổi, tiếp theo là huấn luyện có liên quan đến zombie.
Trong khóa học này, người tí hon chiếu hình ảnh zombie lên màn sáng trước mặt cô, phân tích quỹ đạo vận động, đặc điểm hoạt động và điểm yếu để giết chết zombie cho cô.
"Chiến đấu với zombie chia thành đánh cận chiến và đánh từ xa, khóa học này của chúng ta chủ yếu học về cận chiến, chiến đấu với zombie và chiến đấu với người có khác biệt rất lớn, cô nhất định phải học được cách tránh né, quan sát và tiến hành phản kích vào thời điểm thích hợp. Trước tiên chúng ta học các loại vũ khí và cách phản ứng khi đối đầu với zombie."
Tuy cường độ vận động của khóa học này không bằng cái trước, nhưng cũng tương đối tiêu hao thể lực, lúc đối mặt với từng zombie giả lập, Ninh Mông nhất định phải xốc lên mười hai vạn phần tinh thần, không thể để mình có chút sai lầm nào.
Nhưng dù là như thế, người tí hon vân đang không ngừng nhắc nhở: "Vừa rồi cào bị thương, nếu như ở trong hiện thực, cô đã lây nhiễm rồi."
"Động tác của cô lúc vừa rất sai, mặc dù cô may mắn đứng vững được, nhưng dùng tư thế như vậy tránh né, một khi ngã sấp xuống chính là cái chết."
"Tốc độ, tốc độ, tốc độ phản ứng của cô quá chậm, khi đối đâu zombie sẽ không có chút phần thắng nào."
Trong bốn mươi phút này, mỗi một phút đều rất không dễ dàng. Ninh Mông cắn răng kiên trì xong tiết học này, tiếp đó là huấn luyện bắn súng cô mong đợi nhất. Cảnh tượng lại thay đổi một lần nữa, hoàn toàn khác với tưởng tượng của Ninh Mông chính là, sau khi tiến vào chương trình học huấn luyện bắn súng, trước mặt của cô xuất hiện một chiếc bàn dài, phía trên có các bộ phận linh kiện của một khẩu súng.
Ninh Mông ngơ ngác nhìn về phía người tí hon: "Ý gì đây?"
Vẻ mặt người tí hon đắc ý nói: "Có phải cô cho rằng chương trình học bắn súng cũng chỉ để dạy cô bắn trúng bia không?"
Anh ta chỉ vào những linh kiện trên bàn: "Nếu như cô không hiểu rõ vũ khí trong tay cô, sao có thể dùng nó giết địch, nếu như cô nhặt được linh kiện súng ống còn sót lại của kẻ địch trên chiến trường, cô có thể lắp ráp và dùng tại chỗ không? Cô có thể kiểm tra độ chính xác của súng để sử dụng được không?"
Ninh Mông: "..."
Cần nghiêm ngặt như thế sao?
Nhưng mà lời huấn luyện viên tí hon nói cũng rất có lý, nếu như không có trung tâm mua sắm tích điểm, muốn mua được trong hiện thực, cô nhất định phải hiểu rõ súng ống mới được.
"Đầu tiên giảng cho cô nghe kiến thức cơ bản và thao tác súng an toàn."
"Được rồi, hiện tại cô đã hiểu rõ một số kiến thức an toàn rồi, tiếp theo tôi sẽ giảng cho cô về những linh kiện này, đây là thân súng, là bộ phận chủ thể của súng, đây là nắp trượt trên, lò xo và ống lò xo. Cô nhìn đi, lắp ráp những thứ này như thế, đầu tiên lắp nắp trượt vào, lúc này phải chú ý, có lắp đặt đúng chỗ không, tiếp theo là lò xo, cô phải chú ý phía này nhất định phải lắp vào lỗ nòng súng."
Người tí hon giảng giải vô cùng tỉ mỉ kiên nhân, Ninh Mông cũng học rất chú tâm, mặc dù tốc độ lắp ráp cực kỳ chậm, nhưng sau bốn mươi phút, dưới sự trợ giúp của người tí hon, lần đầu tiên cô lắp ráp hoàn chỉnh một khẩu súng, trong lòng vô cùng có cảm giác thành công.