Chương 70
Chương 70Chương 70
Bạch Ngôn Tài là thần giữ của nổi danh trong đội, tiền không nỡ tiêu, đồ ăn không nỡ ăn, kính mắt hỏng không nỡ đổi, là người vắt cổ chày ra nước nổi tiếng gần xa.
"Cái gì chứ, ở một ngày 200 đồng vàng, quá đắt." Bạch Ngôn Tài rất có ý kiến với việc này.
Tuy nhiên nghĩ tới hoàn cảnh của khách sạn nhà xe, anh ta lại hơi động lòng: "Cũng không giảm chút gì với đội viên đội cứu viện mình, chí ít cũng phải giảm 50%."
Thích Kim trêu chọc: "Mới 200 đồng vàng đã có thể có giường ngủ, nếu như tôi không phải đội phó thì cũng muốn vào ở."
Vẻ mặt Bạch Ngôn Tài khinh thường: "Anh là phó đội trưởng, anh có tiền, tôi khác anh."
Lúc hai người trò chuyện, bộ đàm còn đang mở, các đội viên đương nhiên cũng đều biết chuyện nhà xe của Ninh Mông có mở bán.
"Không thể nào, trước đó Cao Thiến nói có chỗ ở, thì ra là chỗ Ninh Mông à."
"Trước đó Cao Thiến có nói đến tắm nước nóng ở trước mặt tôi, chẳng lẽ lại chính là nhà xe này sao?"
"Ninh Mông, nhà xe kia của cô thật sự có thể tắm nước nóng sao?"
Ninh Mông lái xe theo đội ra khỏi Nam Thành, nơi chấp hành nhiệm vụ lần này vậy mà lại không ở trong thành phố, đi đường cô luôn tập trung tinh thân cao độ, lúc này nào có tâm tư nói chuyện phiếm.
"Được rồi, mấy người đừng trêu cô ấy nữa, cho dù nhà xe có thể tắm rửa thì cũng là ở căn cứ, có nguồn nước và ngưồn điện mới có thể thực hiện, ở bên ngoài, bể nước và điện dự trữ có thể có dung lượng lớn cỡ nào chứ, còn muốn tắm rửa, thật sự là nằm mơ."
Đội xe rẽ vào một con đường đất, có hơi xóc nảy, tốc độ xe chạy chậm dần, không biết vì sao mà công năng giảm xóc của nhà xe cũng không tệ lắm, hoàn toàn không hợp với vẻ ngoài phế phẩm của nó, sau khi tốc độ xe giảm, Ninh Mông điều khiển rất nhẹ nhõm.
"Có thể tắm, sau khi vào ở thì có thể tắm. Chẳng qua hiện giờ khách sạn nhà xe chỉ có thể ở một ngày hoặc một tuần, vào ở 200 đồng vàng, tắm, hình thức tiết kiệm năng lượng 100 đồng vàng có thể tắm 10 phút, 200 đồng vàng có thể tắm 15 phút."
Thấy Ninh Mông vân luôn im lặng trả lời vấn đề, các đội viên nhao nhao đặt câu hỏi.
"Vậy chúng tôi chỉ muốn tắm thì làm sao bây giờ, có thể một người vào ở, những người khác chỉ giao tiền tắm gội không?"
Ninh Mông nghĩ đến quá trình phục vụ tự động: "Hiện tại chưa thể, toilet chỉ có thể mở ra cho khách trọ."
Thật ra tất cả mọi người đều chỉ là điên cuồng động lòng mà thôi, tám phần người trong đội cứu viện đều là đám đàn ông cẩu thả, trên tay có bao nhiêu tiền đều nghĩ cách cầm đi đổi vật tư, nào lo chuyện dùng tiền tắm nước nóng.
Đội xe đi đến ngoại ô, nơi này là khu nhà máy trước kia ở vùng ngoại thành Nam Thành, các nhà máy và ký túc xá công nhân viên liên tiếp, còn có một số kiến trúc như làng đô thị không lớn. Xung quanh không chút nhân khí, nhìn qua có vẻ không có ai ở.
Thích Kim ra lệnh một tiếng: "Đóng quân ở gần, ở tại chỗ chờ lệnh."
Trên xe mỗi người đều chở vật tư nhất định, ở tại chỗ chờ lệnh có nghĩa là nếu như đội hành động và tình báo có nhu cầu gì, cần đội viên cụ thể đưa vật tư đến phía trước.
Nếu như không cần, thì ở tại chỗ chỉnh đốn.
Vừa rồi Bạch Ngôn Tài đã thảo luận rất nhiều tin tức về phương diện này với các đội viên khác trên xe, ít nhiều Ninh Mông cũng biết được một chút, bởi vì bản thân đội hành động cũng mang theo. một ít vật tư, nếu như không có tình huống đặc biệt xảy ra, đội hậu cần chỉ cần đi đến phía trước tiếp tế cho bọn họ một lần trong vòng năm ngày là được, thời gian còn lại đều đóng quân ở tại chỗ.
Tuy công việc này buồn tẻ nhàm chán, nhưng lại không có gì nguy hiểm, cũng không có độ khó gì.
Sau khi Ninh Mông ở tại chỗ chờ lệnh một hồi, đã biết mình tạm thời không có việc gì làm.