Chương 81
Chương 81Chương 81
Cao Thiến lúc này đang giao tiếp với người phụ trách vật tư.
"Ninh Mông vậy không sao chứ, tớ nghe nói hết rồi, A6015 hy sinh, A6033 thì bị thương nặng, có đội viên nói với tớ là đội hậu cần phát hiện một chiếc xe, còn xảy ra bắn nhau, cậu không sao chứ?' Cao Thiến kéo Ninh Mông qua nhìn từ trên xuống dưới, sau khi xác nhân cô không bị thương thì mới an tâm.
"Tớ không sao, chỉ là đội viên nam kia quả thật là đã hy sinh. Haz."
"Cậu đừng nghĩ nhiêu, nhiệm vụ đội hành động phải chấp hành vốn dĩ rất nguy hiểm, cậu có thể mang một người về đã là rất hay rồi. Phải rồi, cậu làm thế nào mà người bên đội chỉ viện nói có một tên sau khi trúng đạn thì ngã từ trên cao xuống chết ngay. Là cậu nổ súng hả?"
"Ừm"
"Trời ạ, lợi hại ghê, một người mới như cậu mà có thể bắn trúng địch từ khoảng cách xe như vậy, nếu không phải nhờ có phát súng màu thì các cậu phải gặp nguy hiểm rồi."
"Chắc là do may mắn."
Thật ra cũng không phải là do cô khiêm tốn, phát súng vào chân này cũng không phải là thực lực của cô, ở chỗ huấn luyện cô chứ từng huấn luyện với độ khó như vậy, hơn nữa khoảng cách tập luyện nhiều nhất cũng chỉ 50m.
"Vậy cũng rất hay rồi, à đúng rồi, hai hôm nay tớ xin đội trưởng khen thưởng 9 viên đạn, anh ta vốn dĩ chỉ có tới năm viên, nhưng chuyện này có thể xem như là một cơ hội, có thể giúp cậu một chút đấy"
"Vậy phải cảm ơn cậu, Cao Thiến" Ninh Mông nói có thể có đạn thì cũng yên tâm hơn nhiều.
Chuyện hôm nay khiến cô nhận ra một việc là cận chiến rất quan trọng, nhưng kỹ thuật bắn súng cũng quan trọng không kém, ở một khoảng cách nhất định, ở thời tận thế đạn dược thiếu thốn, thì kỹ thuật bắn súng tốt chính là một lợi thế, sau này phải nghĩ cách thu thập nhiều đạn hơn, luyện tập bắn súng nhiều hơn mới được.
Sau khi hoàn thành nhiệm vụ giao vật tư, Ninh Mông trở về chỗ dừng chân của đội hậu cần, sau khi dừng xe xong, Bạch Ngôn Tài lại đến nữa.
"Cô không nói là trên xe thật thoải mái, tôi không muốn đi nữa rồi."
Ninh Mông nói: "Anh trả tiền thì có thể ở suốt 24 giờ."
Anh ta lên xe xong thì tự giác giúp cô nghiên cứu cả buổi, chỉ có thể chọn giữa thuê ngày và thuê tuần, nếu mắc quá thì có thể thuê năm, nếu giảm giá, anh ta nguyện ý ở trên đây suốt đời. Sau khi rối rắm một lúc, Bạch Ngôn Tài quyết định không thuê, anh ta hạ quyết tâm phải tiết kiệm thật nhiều tiền để sau này có thể thuê chiếc xe thế này cả năm.
Rất nhanh đã đến ngày cuối cùng của nhiệm vụ, đội hành động bên kia chỉ còn nửa ngày để làm nhiệm vụ tìm kiếm, việc của đội hậu cần cũng vô cùng nhẹ nhàng, nhiệm vụ sắp kết thúc, bọn họ đều sắp được trở về.
Trong lòng mọi người đều mong chờ đến ngày thứ sáu, nhiệm vụ kết thúc có nghĩa là bọn họ có thể trở về nhận thưởng, đây là động lực lớn nhất của những người vào sinh ra tử. Nhiệm vụ năm ngày sắp kết thúc, biểu cảm của Thích Kim nghiêm túc tập hợp đội hậu cần, giọng điệu nặng nề nói: "Hôm nay sợ rằng không thể trở về được, có nhiệm vụ khẩn cấp, yêu cầu toàn bộ mọi người tham gia."
Anh ta vừa nói xong những lời này, thì Bạch Ngôn Tài đã kêu rên một tiếng.
Thích Kim lườm anh ta, giọng điệu của Bạch Ngôn Tài yếu đi, lại còn bổ sung thêm vài âm tiết yếu ớt khác.
Bọn họ đã rất vất vả mới có thể chịu đựng được đến khi nhiệm vụ kết thúc, vốn tưởng rằng có thể trở về nằm nghỉ ngơi, không ngờ lại có nhiệm vụ đột xuất.
Loại tình huống này rất hiếm thấy, nhưng cũng không phải là chưa từng xuất hiện, các đội viên sau một khoảng thời gian xây dựng tâm lý đều đã tiếp nhận hiện thực. "Tốt lắm, tôi nói tiếp. Nơi trú ẩn số 3 bị một đám zombie tập kích, mà lần này bầy zombie rất đông, thủ vệ quân ở trong thành có một số ít đã bị phái ra ngoài làm nhiệm vụ vẫn chưa trở về.