Chương 83
Chương 83Chương 83
Sự phồn hoa trước đây của khu vực này đã được khôi phục, chỉ là dây chuyền sản xuất lại chưa bao giờ được khôi phục.
Sở dĩ cần nhờ đến những đội cứu viện ở xung quanh tới tiếp viện, bởi vì nơi trú ẩn này có diện tích quá lớn, tiếp viện từ nơi khác tới cũng cần thời gian. Hơn nữa nghe nói nhiều lưới bảo vệ ở đây đồng loạt bị zombie tấn công, trong lúc nhất thời không thể xử lý kịp.
Sau khi đến nơi trú ẩn số ba, đội tình báo đã đi tới khu vực có zombie, một số thành viên của đội hành động nhanh chóng di chuyển về phía tọa độ đó, sau đó đội hậu cân cũng chia thành nhóm đuổi theo sau.
Ninh Mông được phái tới đội hành động số năm, trùng hợp lại cùng đội với Cao Thiến.
Các thành viên của đội hành động cũng tràn đầy tinh thần chiến đấu, giống như họ đã được khích lệ rất nhiều, đương nhiên bọn họ cũng được đội trưởng ám hiệu nếu như biểu hiện tốt thì có thể lấy được một chỉ tiêu người tiến vào khu vực an toàn.
Ninh Mông lái xe theo sát phía sau, cách xe của Cao Thiến ở phía trước không xa lắm, cô phải đảm bảo nếu như Cao Thiến gặp nguy hiểm thì có thể kịp thời tới tiếp viện.
Trải qua mấy ngày nay, Cao Thiến đã giúp cô rất nhiều, cô cũng không muốn nhìn thấy cô ấy xảy ra chuyện.
Nữ đội viên và nam đội viên ngày hôm qua hy sinh vân còn khiến cô bị sốc, trong khi hành động nếu như không cẩn thận thì kết quả đều sẽ như vậy.
Khi đoàn xe tiến vào khu vực bị zombie xâm chiếm, Ninh Mông cảm thấy hơi lạnh từ lòng bàn chân bốc lên khiến cả người cô ớn lạnh. Nơi này chắc hẳn vừa mới xảy ra một trận chiến đấu ác liệt, khắp nơi đều có thể nhìn thấy xe cộ bị phá hủy, máu tươi trên mặt đất, tay chân đứt lìa khiến người khác nhìn thấy đều không khỏi sợ hãi, trong đó còn có rất nhiều thi thể.
Nhà xe chạy ngang qua một trong những chiếc xe có cửa sổ bị đập vỡ, ở trên cửa sổ vẫn còn lưu lại vết máu loang lổ, vết cào của zombie ở trên cửa xe, bên trong không có người, cho dù có người ở bên trong thì chắc cũng đã bị giết rồi.
Ninh Mông đi theo đoàn xe của đội hành động đến cứ điểm của zombie, cô đột nhiên cảm thấy không thể nào hô hấp được, đây là lần đầu tiên cô nhìn thấy nhiều zombie tập trung tại một chỗ như vậy.
Những con zombie này giống như con bù nhìn bị điều khiển vậy, điên cuồng tấn công vào tấm lưới bảo vệ của nơi trú ẩn. Ninh Mông cảm thấy sống lưng ớn lạnh, tim đập nhanh hơn, Bạch Ngôn Tài ngồi ở bên cạnh cũng nuốt nước bọt, nắm chặt lấy khẩu súng ở trong tay mình.
"Mẹ kiếp, có nhiều zombie như vậy. Đợi lát nữa chúng ta không được xuống xe, cách xa chiếc xe ở phía trên một chút là được. Có nhiêu zombie như vậy đồng loạt nhào tới, chỉ vài phút là cửa kính có thể bị đập vỡ." Bạch Ngôn Tài xúc động nói, anh ta vốn dĩ còn muốn thể hiện để kiếm ít điểm cống hiến cho bản thân, nhưng đến lúc này ý tưởng này hoàn toàn tan thành mây khỏi, sống sót còn quan trọng hơn là lập công.
Ninh Mông lo lắng cầm khẩu súng lục của mình, mặc dù cô đã từng được huấn luyện, nhưng đối mặt với một bầy zombie đông như vậy, cô cảm thấy có một loại áp lực xưa nay chưa từng có.
Đội hậu cần có quyên lựa chọn, nhưng đội hành động không có lựa chọn nào khác, xe của họ xếp thành đội hình chiến đấu phía trước, đồng thời nhấc súng lên, phát động tấn công dữ dội vào bầy zombie, nhắm bắn thẳng vào đầu của những zombie này. Trong phút chốc, đạn bắn giống như mưa rơi trút xuống cơ thể của zombie, Ninh Mông thậm chí còn nghe được tiếng kêu gào tức giận và đau đớn của đám zombie kia.
Zombie vốn đang tập trung đối phó với bức tường bảo vệ, nhưng mắt nhìn thấy không thể tạo ra được một lỗ hổng nào ở trên bức tường chắc chẳn, lại còn bị tàn sát như vậy, zombie gào lên xông về phía đội hành động.