Nhạc Tiên Sinh Đang Không Vui

Chương 13

Chương 713

Lần này là đu quay, lần trước là ngắm mưa sao băng, thậm chí ở đám cưới của chúng ta anh có lần nào không như vậy đâu? Anh cảm thấy em sẽ tin lời bảo đảm không có một chút uy tín nào của anh sao?”

Cô biết, Trương Thanh Trà là ân nhân cứu mạng của Nhạc Cận Ninh, Nhạc Cận Ninh không thể không quan tâm Trương Thanh Trà, nhưng lý trí là một chuyện, trên thực tế còn có một chuyện khác.

Cô cũng biết, dù sao thì sau cùng cô cũng sẽ ly hôn với Nhạc Cận Ninh thôi, nhưng trong khoảng thời gian chung sống này lại khiến nơi đáy lòng cô sản sinh ra thêm nhiều tham phòng, lại thêm chuyện đang mang thai, cô không khống chế được sự tức giận và thất vọng của bản thân.

“Niệm Ninh… Nhạc Cận Ninh thấy Niệm Ninh giận. không biết vì sao trong lòng vừa khó chịu vừa hoang mang, so với chuyện Trương Thanh Trà gặp chuyện còn khiến anh có chịu hơn.

Anh muốn năm lấy tay Niệm Ninh võ về tâm tình của cô, kết quả lại bị Niệm Ninh hất ra, thờ ơ quay đầu sang chỗ khác, lạnh nhạt nói:”Bây giờ em không muốn nhìn thấy anh, mời anh ra ngoài cho.”

Nhạc Cận Ninh thu tay lại, anh biết, lúc này Niệm Ninh đang rất tức giận, lúc phụ nữ tức giận, càng nói sẽ càng sai, hơn nữa anh càng giải thích có thể sẽ càng khơi lại những ký ức không tốt, ảnh hướng đến tâm trạng, đến lúc đó càng ảnh hưởng đến đứa nhỏ trong bụng, vậy thì phiền phức to rồi.

Suy xét một hồi, Nhạc Cận Ninh đành chịu chỉ thở ra dài một tiếng nói:”

Đợi khi nào em nguôi giận anh sẽ lại đến tìm em, em nghỉ ngơi trước đi, có cần gì thì gọi người làm trong nhà là được.”

Nói rồi, anh đứng dậy rời khỏi phòng, lúc đóng cửa nhìn qua khe cửa anh thấy Niệm Ninh vẫn như cũ quay mặt đi. Anh nhẹ nhàng khép cửa lại rồi đi đến thư phòng.

Anh đã biết khi Niệm Ninh biết được chân tướng sự việc chắc anh ta sẽ tức giận, nhưng anh không hối hận chút nào, so với việc lừa dối Niệm Ninh anh lại muốn thẳng tanh ta với cô hơn.

Ngày hôm sau Trước lúc Nhạc Cận Ninh đến công ty, không biết có phải vì Niệm Ninh còn đang giận nên muốn tránh mặt anh hay không, cho nên không hề xuống nhà ăn sáng.

Anh hơi thất vọng, lái xe đi đến công ty.

Đợi buổi chiều xử lý xong công việc, anh bèn dành chút thời gian đi bệnh viện một chuyến, anh cũng phải có trách nhiệm với Trương Thanh Trà, sẽ không bao giờ có thể bỏ rơi Trương Thanh Trà, mạng của anh là do Trương Thanh Trà cứu về.

Cho nên dù biết rằng Niệm Ninh sẽ giận, anh cũng không còn lựa chọn nào khác.

Lúc Nhạc Cận Ninh đến phòng bệnh của Trương Thanh Trà thấy Trân Thành Niệm đã đến rồi, hơn nữa còn đang ngồi bên giường bệnh đút cháo cho Trương Thanh Trà ăn.

Trương Thanh Trà nhìn thấy anh, sắc mặt nhợt nhạt bỗng ửng đỏ một chút, toàn thân phấn chấn hơn hẳn, vẻ mặt bất ngờ nhìn anh:” Cận Ninh, anh đến rồi.”

Nhạc Cận Ninh thấy dáng vẻ này của Trương Thanh Trà, trong lòng có hơi tự trách chuyện hôm qua không đến thăm cô kịp thời, anh đi qua, gương mặt ngập tràn lo lắng hỏi/’Bây giờ thấy thế nào rồi? Còn khó chịu không?”

Trương Thanh Trà thấy Nhạc Cận Ninh quan tâm cô như vậy, trong lòng hơi đắc ý, cô lắc đầu,” Bác sĩ nói em chỉ còn yếu một chút, tịnh dưỡng vài hôm sẽ khỏe lại, không có gì to tát đâu, xin lôi lại khiến cho anh lo lắng rồi.”

Trần Thành Niệm đẩy chén cháo qua cho Nhạc Cận Ninh, để anh chăm sóc cho Trương Thanh Trà.

Nhạc Cận Ninh vì tự trách mình không chăm sóc tốt cho Trương Thanh Trà, cho nên không từ chối, anh nhận lấy chén cháo, nhẹ nhàng múc một muỗng, đưa đến trước đôi môi nhợt nhạt của Trương Thanh Trà, lo lắng hỏi:”Tại sao lần này lại đột nhiên ngất xỉu? Xảy ra chuyện gì rồi sao?”

Bình Luận (0)
Comment