Chương 924
Cô lo lắng bà nội xảy ra chuyện, thần sắc nhất thời căng thẳng, vội vàng nghe điện thoại.
Điện thoại bên kia truyền đến những âm thanh ồn ào: ‘Cô Niệm Ninh, mời mời cô lập tức đến bệnh viện một chuyến, bệnh tình của bà nội cô đang có chuyển biến xấu, bác sĩ cần tăng thêm tiến độ trong quá trình trị liệu, nhưng phải được sự đồng ý người giám hộ và người giám hộ phải có mặt tại hiện trường.”
Ánh mắt Niệm Ninh trống rỗng: “Cô nói có chuyển biến xấu là có ý gì?
Bây giờ tôi sẽ lập tức tới bệnh viện.”
Nói xong cô lập tức ngắt điện thoại.
Niệm Ninh không dám chậm trễ, tay chân bối rối leo xuống giường, tùy ý bộ khoác thêm một chiếc áo khoác ra bên ngoài, đi giầy sau đó chạy nhanh ra cửa.
Hành lang trong nhà rất lớn, cô bước đi như không biết bản thân đang đi về đâu. Giọng nói của y tá lúc nãy vẫn đang lởn vởn trong tai.
Bệnh tình của bà nội chuyển biến xấu, bà nội liệu có xảy ra chuyện gì không?
Cô không dám tiếp tục suy nghĩ nữa, cô không biết nếu như bà nội xảy ra chuyện gì, liệu eô còn có thể không thể kiên cường sống tiếp được hay không nữa.
Làm sao bây giờ? Cô rốt cuộc nên làm thế nào bây giờ?
Trong lúc Niệm Ninh đang miên man suy nghĩ, lúc này…
“Niệm Ninh?”
Phía sau đột nhiên truyền đến giọng nói của Nhạc Cận Ninh, cả người cô bống run lên, dừng chân đứng lại.
Nhạc Cận Ninh vốn đang ở trong phòng sách xử lý chuyện công ty, nghe được tiếng bước chân nên mới đi ra xem.
Kết quả, vừa mở cửa ra, chỉ thấy Niệm Ninh đang mặc một chiếc áo khoác, chân đi đôi dép lê, đi vội trên hành lang.
Anh cũng lập tức cảm giác được, trạng thái lúc này của Niệm Ninh không đối, vì thế lập tức truy nói: “Niệm Ninh, em muốn đi đâu vậy? Hiện tại đã rất khuya rồi.”
Sau khi tới trước mặt Niệm Ninh, Nhạc Cận Ninh kinh ngạc khi phát hiện hai mắt của Niệm Ninh đỏ ngầu, anh kinh ngạc cầm lấy bả vai cô, trâm giọng hỏi: ‘Đã xảy ra chuyện gì vậy? Tại sao sắc mặt của em lại kém như vậy? Có phải xảy ra chuyện gì rồi phải không?”
Niệm Ninh nhìn về phía Nhạc Cận Ninh, trong đầu cô hiện giờ hoàn toàn trống rỗng, không muốn nghĩ đến điều gì nữa.
Hiện tại nhìn thấy Nhạc Cận Ninh, chỉ cảm thấy muốn có một nơi để dựa vào, cô vô cùng bất lực nói: “Y tá của viện điều dưỡng vừa gọi điện thoại cho em nói, nói bà nội ,bà nội bệnh tình có chuyến biến xấu, kêu em mau tới bệnh viện, nên bây giờ em phải lập tức tới bệnh viện.”
Nhạc Cận Ninh nhìn thấy dáng vẻ hoang mang lo sợ của cô, vô cùng đau lòng, anh cầm lấy hai tay của cô nói: “Không cần lo lắng, anh đi cùng em đến bệnh viện, bà nội sẽ không có chuyện gì đâu, bây giờ trước tiên là em hãy về phòng ngủ thay quần áo đi đã, sau đó đổi đôi giày khác, rồi anh lái xe cùng em đi bệnh viện xem tình hình thế nào?”
“Như vậy liệu thời gian có kịp không?” Niệm Ninh lo lắng hỏi.
“Sẽ không sao đâu, ở bệnh viện đã có các bác sĩ rồi, bà nội sẽ không có chuyện gì đâu, nhưng còn em nữa đó, đừng đem chính mình dọa tới thành như vậy.”
Sau khi Nhạc Cận Ninh trấn an Niệm Ninh xong liền đưa cô trở lại phòng ngủ, trong thời gian chờ cô thay một bộ quần áo khác, anh gọi điện thoại kêu tài xế chuẩn bị xe.
Niệm Ninh thay đổi thành một bộ quần áo thể thao đi ra, bên ngoài khoác một chiếc áo khoác màu trắng, nhìn tổng thể lại trông càng thêm tiều tụy .
Nhạc Cận Ninh tiến lên, năm lấy tay cô nói: ‘Anh vừa mới bảo tài xế chuẩn bị xe rồi, bây giờ chúng ta sẽ đi đến bệnh viện, em không cần quá lo lắng, cũng đừng sợ, có anh ở đây.”