Nhạc Tiên Sinh Đang Không Vui

Chương 44

Chương 544

Anh không nghe bất cứ thứ gì tiếp theo nữa, trong đầu chỉ có năm từ “nguy hiểm tới tính mạng”

Trương Thanh Trà hôn mê tận hai năm, cô ta vừa vặn mới tỉnh lại, đang yên đang lành thì đột nhiên lại nguy hiểm tới tính mạng đây?

Bác sĩ tháo khẩu trang xuống nói: “Ông Nhạc, ông trước tiên đừng có kích động. Hiện tại thì cô Trương không còn nguy hiểm tới tính mạnh nữa, bây giờ chỉ là đang hôn mê tạm thời thôi. Chỉ là tôi lo lắng khi cô Trương tỉnh lại sẽ không kiểm soát được cảm xúc của mình thôi.”

Không kiểm soát được cảm xúc?

Nhạc Cận Ninh mơ mơ hồ hồ, hiện tại thì anh không thể hiểu được chuyện quái quỷ gì đang diễn ra.

Trương Thanh Trà đang yên đang lành, tại sao tự dưng lại không kiểm soát được cảm xúc của mình đây?

Nhạc Cận Ninh đang hoang mang thì bác sĩ đã kể lại sự việc một cách cụ thể. Đúng lúc này…..

Trần Thành Niệm trông thấy Nhạc Cận Ninh đi đến, nhớ tới cuộc điện thoại điều tra lúc sáng, anh ta đột nhiên nóng máu lên, ba chân bốn cẳng lao vào đấm Nhạc Cận Ninh một cú.

“Bốp…..” Một âm thanh va chạm vang lên, Nhạc Cận Ninh hứng trọn một cú đấm.

“Trần Thành Niệm, cậu nổi điên cái quái gì vậy?” Nhạc Cận Ninh chưa lấy lại tinh thần khi nhận một đòn bất ngờ từ Trần Thành Niệm, anh ta đánh cho anh lảo đảo cả người.

Trần Thành Niệm vốn đã tức giận khi Trương Thanh Trà xảy ra chuyện, giờ trông thấy Nhạc Cận Ninh anh ta càng điên tiết hơn nữa.

“Nổi điên thì sao? Mình phải đập cậu một trận ra trò” Trần Thành Niệm đấm Nhạc Cận Ninh một đấm, nghĩ đến Trương Thanh Trà xảy ra chuyện, anh ta không chỉ không nguôi giận mà ngược lại còn tức giận thêm nữa.

Thế là anh ta nắm chặt nắm đấm, lao về phía Nhạc Cận Ninh.

Nhạc Cận Ninh từ trước tới nay không phải người hiền lành gì, thấy Trần Thành Niệm xông tới, anh lập tức giơ chân lên phản kích.

Hai người rất nhanh lao vào đánh nhau, cuối cùng chỉ đến khi bác sĩ kêu bảo vệ đi tới thì mới tách hai người ra khỏi nhau được.

Bác sĩ biết Nhạc Cận Ninh vẫn chưa biết chuyện gì xảy ra nên ông ta phải ngồi chờ cho hai người bình tĩnh lại.

thì mới nói ra tình huống cụ thể được. Thế là ông ta tiến lên hai bước, nói với Nhạc Cận Ninh: “Ông Nhạc, chuyện là như thế nào. Y tá của chúng tôi vốn là kiểm tra như mọi hôm vào chiều nay nhưng lại phát hiện ra cô Trương đùng cái ly pha lê bị đánh nát rạch một đường trên cổ tay của mình.

Cũng may là phát hiện kịp thời, sau khi cấp cứu đã không còn nguy hiểm đến tính mạng nữa. Hiện tại thì chỉ là mất máu quá nhiều thôi. Nhưng nếu như phát hiện chậm trễ một chút thì dù có thần tiên cũng không cứu nổi.”

Biết được Trương Thanh Trà không còn nguy hiểm tới tính mạng nữa thì trong lòng Nhạc Cận Ninh mới dễ chịu một chút: “Được rồi, tôi biết rồi, cảm ơn bác sĩ.”

Vết thương của nàng đã được xử lí ổn thỏa, nhưng có một cái vấn đề là rõ ràng buổi sáng khi gọi điện cho anh thì cô vần còn rất tốt, không biết tại sao buổi tối cô lại đột nhiên muốn tự sát.

Sau khi bác sĩ rời khỏi đây thì hai tên đàn ông ngồi nghỉ ngơi trên ghế ở hành lang.

Thật lâu Trần Thành Niệm mới mở miệng: “Hai ngày nay cậu làm cái quái gì vậy?”

Nghĩ lại bản thân mình hai ngày nay, Nhạc Cận Ninh cũng không trực tiếp trả lời câu hỏi của Trân Thành Niệm, mà hỏi ngược lại: ‘Trương Thanh Trà rốt cuộc tại sao lại tự tử, rõ ràng buổi sáng hôm nay cô ấy còn gọi điện thoại cho mình mà.”

“Cậu trả lời câu hỏi của mình trước đi.” Trần Thành Niệm trông có vẻ tức giận thật rồi.

Bình Luận (0)
Comment