Chương 533
Cô cười khổ một cái, hỏi: “Ý anh nói là, Nhạc Cận Ninh cùng đi nhà vườn với Niệm Ninh?”
Vừa nghĩ tới, Nhạc Cận Ninh rõ ràng bỏ xuống cô để đi chơi cùng Niệm Ninh, một loại cảm giác nguy cơ đột nhiên hiện lên trong lòng của cô.
Trần Thành Niệm nhìn thấy sắc mặt Trương Thanh Trà thay đổi, anh vô cùng đau lòng, lập tức an ủi: “Đúng vậy, nhưng Trương Thanh Trà, em đừng lo lắng, có lẽ, có lẽ cậu ấy chỉ là…
“Thành Niệm, anh không phải nói chuyện thay anh ấy, kỳ thật em sớm cũng đã nghĩ tới, vô luận cuối cùng anh ấy lựa chọn ai, đều là lựa chọn của anh ấy, chỉ là lòng em không vui.” Nước mắt Trương Thanh Trà bỗng nhiên chảy xuống.
Mặc dù cô đang khóc, nhưng cô biết rõ, tình hình bây giờ còn không tính là bết bát nhất.
Dù sao, bây giờ cô còn là ân nhân cứu mạng của Nhạc Cận Ninh, hơn nữa còn có Tần Thành Niệm sẽ trợ giúp cô không cần hồi báo.
Trần Thành Niệm nhìn thấy Trương Thanh Trà khóc, lập tức chân tay luống cuống, anh ngồi xuống bên cạnh cô, đau lòng lau nước mắt cho cô sạch sẽ: “Đừng khóc, em yên tâm, anh nhất định sẽ nói chuyện với Cận Ninh, cậu ấy sẽ không buông tay em.”
Trương Thanh Trà rất hài lòng với lời nói của Trần Thành Niệm…, cô gật đầu nhẹ nói: “Thành Niệm, bây giờ chỉ có anh.
mới có thể giúp em.” Cô không nói với Tân Thành Niệm những điều mà Nhạc Cận Ninh đã nói với cô ngày đó ở trước giường bệnh.
Xác định thân thể Trương Thanh Trà không có chuyện gì, Trân Thành Niệm định ở lại đây cùng Trương Thanh Trà, nhưng lại bị cô cự tuyệt: “Anh đi về trước đi, anh yên tâm, em sẽ không sao.”
Cô cần phải suy nghĩ xem mình có thể sử dụng phương pháp gì mới có thể đoạt được Nhạc Cận Ninh từ bên người thế thân kia.
Trần Thành Niệm vấn có chút không yên lòng: “Thật sự em không có chuyện gì sao?”
Trương Thanh Trà gật đầu, nói: ‘Em thật sự không có việc gì, chỉ hơi mệt chút thôi, em muốn nghỉ ngơi một chút.”
Trần Thành Niệm nghĩ có lẽ để Trương Thanh Trà yên tĩnh một mình cũng tốt, vì vậy anh chỉ có thể lo lắng nói: “Vậy được rồi, anh đi trước, nếu như em có chuyện gì, nhớ rõ nhất định phải gọi điện thoại cho anh, biết chưa?”
Trương Thanh Trà ngoan ngoãn gật đầu: “Em biết rồi.” Trần Thành Niệm có chút không yên .
lòng với Trương Thanh Trà, trước khi đi anh còn dặn đi dặn lại cô, cuối cùng anh còn cùng bác sĩ y tá dặn dò nhất định phải thường xuyên chú ý tình hình của Trương Thanh Trà, sau đó anh mới miễn cưỡng yên tâm rời khỏi bệnh viện.
Bên kia…
Niệm Ninh không biết bị Nhạc Cận Ninh hôn trong bao lâu, cho đến khi cô sắp nghẹt thở, Nhạc Cận Ninh mới phát từ bi buông tha cho cô.
“Thật ngọt.” Nhạc Cận Ninh nhìn miệng Niệm Ninh đỏ thâm, ý vị thâm trường nói.
Niệm Ninh cảm giác miệng của mình đều đã tê rần, khẳng định đã sưng lên.
Nghe được Nhạc Cận Ninh nói như vậy, mặt của cô đỏ lên, cảm thấy không thể nhìn thắng Nhạc Cận Ninh, bây giờ cô làm gì còn có tâm trạng để nhìn con gà con, cô cố giả bộ bình tĩnh nói: “Thôi, tôi có chút mệt mỏi, tôi muốn về phòng nghỉ ngơi.” Sau khi nói xong cô bèn bỏ chạy. Nhạc Cận Ninh nhìn bóng lưng của Niệm Ninh, trong đôi mắt u ám hiện lên mỉm cười, sau đó anh bước theo chân Niệm Ninh.