Chương 558
Mấy căn hộ, cửa hàng anh chọn cho Niệm Ninh đều là tấc đất tấc vàng, nhiều nơi còn đắt hơn cả chợ, ít nhất cho dù cô rời khỏi nhà họ Nhạc, cô cũng sẽ sống không đến nổi.
Nghĩ đến đây, cuối cùng anh cũng cảm thấy tốt hơn.
Sau đó, Nhạc Cận Ninh mở ngăn kéo đầu tiên bên tay trái, lấy ra một bức ảnh từ trong đó, đó là bức ảnh chụp anh.
và Niệm Ninh. Khi họ đi du lịch để chụp ảnh cưới, Niệm Ninh đã ép anh chụp bức ảnh này.
Nghĩ đến những việc đã xảy ra trong thời gian đó, Nhạc Cận Ninh bất giác mỉm cười, rồi cất bức ảnh đi.
Buổi chiều, sau khi giải quyết xong chuyện của công ty và Niệm Ninh, anh lại đến viện điều dưỡng.
Tâm trạng của Trương Thanh Trà hiện tại vẫn rất không ổn, anh đã bàn bạc với Trần Thành Niệm rồi, hai người sẽ lần lượt đi cùng Trương Thanh Trà để trông cô không làm chuyện ngu ngốc.
Trong lúc Nhạc Cận Ninh trên đường đến viện điều dưỡng, Trân Thành Niệm đang ở phòng nhỏ nghiêm túc gọt hoa quả.
Trương Thanh Trà nghĩ mục đích của mình gần như đã đạt được, vì vậy cô ta không muốn có quan hệ quá mập mờ với Trần Thành Niệm để tránh bị Nhạc Cận Ninh hiểu lầm, vì vậy cô ấy nói: “Trần Thành Niệm, em có thể tự cắt hoa quả được. Không sao đâu. ” Trương Thanh Trà vươn tay cầm lấy dao gọt hoa quả, Trân Thành Niệm vội vàng né qua một bên.
Trần Thành Niệm cười tủm tỉm nói: “Không được, bây giờ em không được đụng vào những thứ nguy hiểm này, muốn ăn gì thì cứ giao cho anh. Quan trọng nhất là em phải nghỉ ngơi thật tốt, sớm ngày khỏi bệnh.”
Hiện tại Thanh Trà và Nhạc Cận Ninh vẫn chưa hoàn toàn hòa hảo, anh cần trân trọng tốt cơ hội này.
Dù sao nếu sau này hai người họ hòa giải, cho dù là vì tốt cho Trương Thanh Trà, anh cũng phải giữ khoảng cách với cô.
Trương Thanh Trà nhìn Trân Thành Niệm xem mình như đứa trẻ mà bảo hộ, thật sự không biết nên khóc hay nên cười.
Người ta nói tình cảm như nước, nóng lạnh phải tự hiểu.
So với sự quan tâm của Trần Thành Niệm, Nhạc Cận Ninh thực sự không bằng một nửa.
Nhưng, sao cô ta có thể không biết những điều này?
Chỉ tiếc là hoa rơi có ý, nước chảy vô tình, người cô ta yêu chỉ có Nhạc Cận Ninh.
Thần sắc Trương Thanh Trà đột nhiên có chút cô đơn, ngay từ lân đầu tiên nhìn thấy Nhạc Cận Ninh, cô ta đã trúng tiếng sét ái tình.
Cho nên, khi biết Nhạc Cận Ninh coi cô ta là người phụ nữ đã cứu anh khỏi tai nạn xe hơi hôm đó, cô ta đã nảy sinh ra ý định mạo danh, thật may mắn, cô ta thành công rồi.
Cuối cùng, cô ta đã đạt được ước nguyện được ở bên Nhạc Cận Ninh, cô †a cảm thấy mình chính là con cưng của ông trời.
Nếu không phải cô ta hôn mê hai năm vì ghép tim, làm sao lại xảy ra chuyện của Niệm Ninh?
Hiện tại những gì cô ta phải làm là lấy lại tất cả những thứ vốn dĩ thuộc về mình.
Trần Thành Niệm đang cắt táo, nhưng cắt được một nửa, lại đột nhiên nghĩ tới cái gì đó, lông mày kiếm cau lại, anh mở miệng gọi: ” Thanh Trà.”
Nghe được có người gọi cô, Trương Thanh Trà mới hoàn hồn lại.
“Có chuyện gì vậy?” Cô ta cười theo thói quen, trong mắt hiện lên sự nghỉ hoặc.
Động tác gọt táo của Trân Thành Niệm đột nhiên dừng lại, anh ngưng trọng nhìn cô ta, ‘Em…. Em thật sự rất thích Nhạc Cận Ninh sao? Vì cậu ấy, em có thể coi thường tính mạng của mình.”