Chương 562
Cô ta nhìn Nhạc Cận Ninh ngủ, hai tay anh khép lại đặt trên bụng, làm cho cô ta rất muốn đi tới năm lấy.
Đúng lúc cô ta quyết định chuẩn bị nắm chặt lấy tay Nhạc Cận Ninh, anh bông nhiên từ trên giường ngồi dậy.
“Anh. .. Anh sao thế?” Trương Thanh Trà thấy Nhạc Cận Ninh đột nhiên ngồi dậy, kinh ngạc hỏi.
Nhạc Cận Ninh làm như không có chuyện gì xảy ra bảo: ‘Không có chuyện gì, em cứ tiếp tục nghỉ ngơi đi. Anh sợ lúc anh ngủ có thể sẽ có chút không thành thật, chẳng may làm thương tổn đến em thì không tốt. Vì thế anh vân nên qua phòng bên cạnh nghỉ ngơi một lát thì hơn.”
“…” Trương Thanh Trà còn đang muốn nói, thế nhưng, Nhạc Cận Ninh không có ý định chờ cô ta nói cho xong, đã trực tiếp đi sang phòng bên cạnh nghỉ ngơi.
Nhìn bóng lưng rời đi của anh, nắm đấm của Trương Thanh Trà theo bản năng siết chặt lại.
Cái gì gọi là ngủ không thành thật?
Ban nấy lông mày anh nhíu lại cô ta thấy rất rõ ràng, chính anh không muốn tiếp tục nằm cạnh cô ta nên mới viện cớ rời đi.
Rốt cuộc tại sao lại thế chứ?
Sau khi Nhạc Cận Ninh đi ra từ phòng bệnh Trương Thanh Trà, anh lập tức thở hổn hển, tham lam hít sâu thêm mấy hơi.
Không biết tại sao, lúc vừa cùng với cô ta nằm trên một cái giường, nửa chút buồn ngủ anh cũng không có. Loại hơi thở xa lạ kia quấy nhiêu tâm tư của anh làm anh thấy lo lắng, hoàn toàn không ngủ được, thậm chí còn có chút cảm giác bị đè nén.
Vốn anh còn cho rằng chỉ cần nhẫn nhịn một lúc, sau đó có lẽ sẽ dễ chịu hơn. Thế nhưng thời gian từng giây từng phút trôi qua, không những anh không có cảm giác dễ chịu, mà trái lại càng thêm khó chịu.
Cuối cùng, anh vẫn quyết định sẽ đi qua phòng nghỉ ngơi bên cạnh ngủ một giấc có lẽ sẽ tốt hơn.
Hai ngày sau đó, Nhạc Cận Ninh vẫn luôn ở trong viện điều dưỡng, một tấc cũng không rời nhìn Trương Thanh Trà. Có văn kiện gì khẩn cấp, Triệu Khang sẽ đích thân đưa đến phòng bệnh để Nhạc Cận Ninh xử lý.
Coi như là có hội nghị khẩn cấp đi chăng nữa, cũng có thể đến phòng nghỉ ngơi sát vách mở hội nghị trực tuyến qua video.
Có công việc thì xử lý công việc, lúc không có việc anh lại ngồi bên giường Trương Thanh Trà, tình cờ trò chuyện tán gẫu đôi câu, hoặc là dẫn cô ta xuống lầu đi lại một chút.
Đại khái là do người gặp chuyện vui tinh thần thoải mái, thế nên tình trạng thân thể Trương Thanh Trà càng ngày càng tốt. Ngay cả bác sĩ cũng đã nói, cô ta chỉ cần ở lại nằm viện quan sát thêm hai ngày, nếu không có gì bất ổn là có thể xuất viện.
“Cận Ninh, anh nói xem nếu như em xuất viện, sẽ ở chỗ nào được nhỉ?” Tâm tình Trương Thanh Trà rất tốt hỏi Nhạc Cận Ninh.
Vốn là Nhạc Cận Ninh đang ngồi một bên xem văn kiện, chợt nghe Trương Thanh Trà hỏi câu này, anh theo bản năng trả lời: “Gian nhà trước kia em từng ở vấn còn, lúc em hôn mê, cách một thời gian anh đều sẽ thuê người quét tước. Nhà vấn trang hoàng như trước kia em bày biện, từ xưa tới nay chưa có ai thay đổi gì hết. Chờ sau khi em xuất viện, là có thể tiếp tục ở đó đi?”
Sau khi nói xong, anh mới phát hiện Trương Thanh Trà tựa như có chút không vui, liền bổ sung thêm một câu: “Hay là em muốn ở căn nhà khác?”
Anh chưa từng nghĩ tới chuyện sẽ dẫn Trương Thanh Trà về nhà họ Nhạc.
Đích thực là Trương Thanh Trà có một gian nhà. Có điều gian nhà cũng rất bình thường, không năm trên con đường lớn, cũng không phải căn nhà thật to. Năm đó Nhạc Cận Ninh đã nói sẽ mua cho cô ta một căn hộ, hoặc là đem mấy cái bất động sản trên danh nghĩa của anh cho cô ta. Thế nhưng lúc ấy bọn họ mới quen nhau không lâu, còn chưa tới mấy tháng.