Chương 565
Tâm tình của cậu ta có chút phức tạp nhìn Niệm Ninh, nói: ‘Cô Niệm, cái này là tổng giám đốc bảo tôi mang tới cho cô, mời cô xem qua.”
Vốn Niệm Ninh còn đang ngồi ở phòng khách, suy nghĩ về chuyện cô và Nhạc Cận Ninh đã ly hôn, sau đó cô nên đi đâu về đâu.
Đúng lúc ấy, chú Vương lại đi tới nói có Triệu Khang tìm cô.
Chuyện công ty của Nhạc Cận Ninh trước giờ Niệm Ninh đều từ chối không nhúng tay vào. Triệu Khang là trợ lý của anh. Dựa theo tình hình hiện tại nếu cậu ta có chuyện đến tìm đến cô , cũng chỉ có một khả năng. Đó là vì chuyện ly hôn.
Mà Niệm Ninh cũng đoán đúng phân nửa, cô nhìn văn kiện Triệu Khang cho mình, có chút trào phúng mà nói: “Cho tôi nhiều bất động sản như vậy sao? Giám đốc của các anh cũng ra tay quá hào phóng đi.”
Hóa ra, cô ở bên cạnh anh lâu như Vậy, cái giá mà cô nhận được cho hết thảy cảm tình bỏ ra, lại là mấy phần bất động sản có giá như vậy. Chỉ bằng mấy bộ bất động sản này là có thể đem tội lỗi trên người Nhạc Cận Ninh ra đánh đổi?
Niệm Ninh cười khổ một tiếng nghĩ, cái tình cảm kia của cô, cũng quá rẻ mạt rồi.
Lúc còn ở nhà họ Niệm, cô trị giá hơn hai tỷ.
Hiện tại, giá trị của cô tăng gấp mười lần, thật không biết, cô nên khóc hay nên cười nữa đây.
Nếu Nhạc Cận Ninh đã muốn thông qua phương thức này giảm bớt cảm giác tội lỗi với cô, vậy thì cô đây sẽ tác thành cho anh. Đây cũng là chuyện cuối cùng nằm trong khả năng mà cô có thể làm cho Nhạc Cận Ninh. Dù sao đi nữa chuyện cô yêu mến, hâm mộ Cận Ninh là có thật, cô cũng không muốn để anh phải sống trong hổ thẹn.
Nghĩ tới đây, Niệm Ninh mở phần văn kiện Triệu Khang vừa đưa cho cô ra, ký tên mình lên phần thỏa thuận chuyển nhượng tài sản, ký xong tiện tay đưa lại cho Triệu Khang: “Tôi ký xong rồi, cậu lấy về đi.”
“Mợ chủ, mợ không thể ký cái này. .
.’ Chú Vương thấy Triệu Khang chuẩn bị đem văn kiện lấy đi, lập tức tiến lên khuyên mợ chủ nhà ông. Nếu như mợ chủ thật sự ký tên tiếp nhận khoản tài sản này, không phải đại diện cho chuyện ly hôn mợ chủ và cậu chủ, chắc chắn đã định hay sao?
Nghĩ tới đây, chú Vương cũng có chút bối rối tay chân.
Thế nhưng, Niệm Ninh chỉ lắc đầu cười khổ: “Không sao, dù thế nào đi nữa kết quả cũng giống nhau thôi ạ.”
Hiện tại toàn bộ trái tim của Nhạc Cận Ninh đều đặt trên người Trương Thanh Trà. Cứ coi như cô không chấp nhận phần thỏa thuận chuyển nhượng tài sản này, thì kết quả cũng sẽ không thay đổi.
Nhiều nhất cũng chỉ có thế làm cho Nhạc Cận Ninh cảm thấy có lỗi với cô mà thôi. Nếu hai người đã ly hôn, như vậy quan hệ giữa hai người bọn họ cũng nên cắt đứt sạch sành sanh. Chỉ có như vậy, cô và Nhạc Cận Ninh mới có thể chân chính bắt đầu cuộc sống mới.
Sau khi nói xong, Niệm Ninh không cũng không chờ chú Vương nói thêm bất kỳ cái gì nữa, lập tức xoay người lên lầu, đi thu dọn đồ vật của mình.
Chờ đến lúc chú Vương đuổi lên đến nơi, đã nhìn thấy Niệm Ninh đang thu dọn quần áo đồ vật của cô rồi. Ông bị sợ hãi đến biến sắc nói: ‘Mợ chủ, mợ thật sự muốn đi sao?”
Niệm Ninh nghe ông nói như thế, trong lòng đau xót, có điều động tác trên tay cũng không dừng lại, chỉ cười nhàn nhạt, nhìn như gió thổi mây bay hỏi: “Chú Vương, chú cảm thấy với cái tình huống như thế, con còn có thể ở lại không đi sao?”