Chương 567
“Chuyện này tôi biết rồi, chú Vương, chú không cần phải để ý đến nữa, tôi sẽ xử lý.’ Ngữ khí nói chuyện của ông Nhạc, rõ ràng không còn hiền lành như ban nấy nữa.
Chú Vương nghe ông chủ nói như thế, thở phào nhẹ nhõm. Nếu ông chủ đã đáp ứng chuyện này, đồng thời còn nói ông ấy sẽ xử lý, vậy ông cũng không có chuyện gì phải lo lắng nữa. Nhất định ông chủ sẽ xử lý tốt chuyện này.
Sau khi ông Nhạc cúp điện thoại, lập tức cau mày, suy nghĩ một lúc thật lâu, vừa lên tiếng đã trực tiếp gọi quản gia đi vào.
“Ông chủ, ông có dặn dò gì ạ.’ Một vị quản gia mặc âu phục kín đáo chừng bốn mươi, năm mươi tuổi nhanh chóng đi tới bên cạnh ông Nhạc.
“Cậu đi thăm dò một chút, xem thời gian gần đây cái thằng ranh Nhạc Cận Ninh kia đang làm những chuyện tốt gì?
Còn muốn ly hôn? Chuyện lớn như vậy cũng không hỏi qua ý kiến của lão già này. Đúng là càng lớn cánh càng cứng cáp, còn biết làm phản.” Ông Nhạc trừng mắt lạnh giọng nói.
Nó đã kết hôn cùng Niệm Ninh, hơn nữa Niệm Ninh mang trong mình đứa con của nó, thế mà lại dám ly hôn?
Thực sự là quá vô lý.
Bất kể nói thế nào, ông cũng sẽ không cho phép chuyện này xảy ra.
“Vâng, ông chủ, tôi đi làm ngay.’ Nói xong, quản gia xoay người rời khỏi nhà cũ, đi điều tra xem mấy ngày nay Nhạc Cận Ninh đã làm ra những chuyện gì.
Sau khi Niệm Ninh thu dọn xong đồ đạc, liền từ biệt thự rời đi. Cô đã chọn được một chõ, có thể sống qua ngày.
Ba ngày nhanh chóng trôi qua.
Sáng sớm sau khi thức dậy, Niệm Ninh thu dọn xong đồ đạc xong xuôi, sau đó xoay người chuẩn bị ra ngoài.
Nói đúng hơn là đi đến Ủy ban nhân dân thành phố.
Thế nhưng, cô vừa mới mở cửa phòng ra thì phát hiện có một người đã đứng ngoài cửa từ bao giờ mà cô không rõ.
Mà người này không phải ai khác, chính là ba Nhạc Cận Ninh, ông Nhạc!!!
“Ba?” Nhìn thấy ông Nhạc đứng ở ngoài cửa, Niệm Ninh vô cùng kinh ngạc hỏi, “Sao ba lại đến đây?”
Ông Nhạc vô cùng hiền lành nở nụ cười, ông hỏi: “Niệm Ninh, con không mời ba đi vào ngồi một chút sao?”
Lúc này Niệm Ninh mới phản ứng được, cô và ông Nhạc vẫn còn đang đứng ở ngoài cửa phòng.
“Thật ngại quá, ba, ba vào trong đi ạ.” Cô lúng túng mở cửa nghiêng mình, mời ông Nhạc vào.
Sau khi Ông Nhạc đi vào, nhìn chung quanh một chút, sau đó mới ngồi ở trên ghế salông.
Niệm Ninh có chút mất tự nhiên nói: ‘Ba, ba nghỉ một lát, con đi rót cho ba cốc nước.”
Trước đây lúc cô và Nhạc Cận Ninh kết hôn, hiện tại cô lại quyết định ly hôn với Nhạc Cận Ninh. Hôm nay còn muốn đi lấy giấy ly hôn, thế nên lúc này đối mặt ông Nhạc cô liền cảm thấy cực kỳ lúng túng.
Ông Nhạc khoát tay áo một cái, nói tới chính sự: “Con cũng đừng bận bịu, ba lại đây là có chuyện muốn nói với con, thế nên sẽ không vòng vo dài dòng thêm nữa.”
Niệm Ninh nghe thấy ông Nhạc nói như vậy, cũng gật đầu. Trong lòng cô đã đoán được, ông Nhạc đến tìm cô là muốn nói tới chuyện gì.