Nhạc Tiên Sinh Đang Không Vui

Chương 570

Chương 570

Đối với chuyện Niệm Ninh đồng ý với ông Nhạc tạm thời sẽ không ly hôn, ông Nhạc có vẻ rất vui. Vì thế cô có yêu cầu cái gì đi chăng nữa, tự nhiên cũng sẽ không thành vấn đề, nghĩ vậy ông liền gật gật đầu: “Con nói đi, con có yêu cầu gì, ba cũng có thể cố hết sức làm cho con.”

Niệm Ninh nhẹ nhàng nở nụ cười, nói rằng: “Cảm ơn ba, con có thể đồng ý với người tạm thời không ly hôn, nhưng nếu như sau này thật sự không còn cách nào khác buộc phải ly hôn. Vậy thì ba à, người có thể giúp con, không để cho người của nhà họ Niệm xúc Nhạc tới bà nội con được không.”

Đây là ước muốn duy nhất của cô lúc này, bà nội là ranh giới cuối cùng cuối cùng của cô.

Ông Nhạc sẽ không để Niệm Ninh và Nhạc Cận Ninh ly hôn, và điều này sẽ không bao giờ thay đổi.

Nhưng để Niệm Ninh cảm thấy yên tâm, ông vấn gật đầu đồng ý: “Không sao, nếu thật sự con và Cận Ninh phải ly hôn, con có thể yên tâm rằng ba sẽ không để nhà họ Niệm làm tổn thương đến bà nội con.”

Đối với ông Nhạc mà nói, chuyện này dễ như trở bàn tay.

Nghe những gì ông Nhạc nói, khuôn mặt của Niệm Ninh nở một nụ cười và thở ra một cách nhẹ nhõm.

Chỉ cần có thể đảm bảo an toàn cho bà nội, cô không quan tâm đến những chuyện khác, bởi vì bà là người thân duy nhất của cô trên đời này.

Cô biết ơn nói với ông Nhạc: “Cảm „ ơn.

Vì dù ông Nhạc không đồng ý thì cô cũng không có cách nào, nhưng ông Nhạc đã đồng ý nên cô rất biết ơn.

“Không sao đâu, về phía Nhạc Cận Ninh, ba sẽ nói cho thằng bé biết, con đừng lo lăng về chuyện đó.” Nhìn thấy mọi việc đã xong, tâm trạng ông Nhạc rất vui.

“Vậy thì phải làm phiền ba rồi.” Niệm Ninh biết mình phản bội lại lời nói, Nhạc Cận Ninh nhất định sẽ khó chịu, nhưng cô thật sự phải cân nhắc vấn đề của bà nội.

Vì vậy, nếu có thể tránh khỏi đối mặt với cơn giận của Nhạc Cận Ninh, cô tất nhiên chọn cách né tránh, cô không có xu hướng tự ngược đãi bản thân.Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!

Đã có câu trả lời như ý muốn, ông Nhạc không ở lại quá nhiều, sau khi nói chuyện với Niệm Ninh, ông quay người rời khỏi căn hộ nơi cô đang ở và chạy thẳng đến cửa Ủy ban nhân dân thành phố.

Tiễn ông Nhạc đi, Niệm Ninh thở phào nhẹ nhõm, trong lòng có chút cảm xúc phức tạp xen lẫn.

Sau khi suy nghĩ, cô quyết định đến viện dưỡng lão và gặp bà nội.

Cùng lúc đó, Nhạc Cận Ninh đã đến trước cửa Ủy ban nhân dân thành phố theo thời gian đã thỏa thuận với Niệm Ninh, tuy nhiên đã hai mươi phút trôi qua kể từ thời gian thỏa thuận của họ mà cô vẫn không xuất hiện.

Nhạc Cận Ninh đột nhiên cảm thấy có chút lo lăng, Niệm Ninh …

Chẳng lẽ đã xảy ra chuyện gì rồi sao?

Nghĩ đến bộ dạng lóng ngóng, đến chồng mình cũng không biết là ai, càng nghĩ tới, Nhạc Cận Ninh lại cảm thấy có chút bất an, anh vô thức lấy điện thoại di động ra, chuẩn bị gọi cho chú Vương để hỏi về tình hình của Niệm Ninh.

Nhưng anh vừa mở sổ địa chỉ ra liền nhận ra Niệm Ninh đã rời khỏi biệt thự ba ngày trước, bây giờ cho dù có gọi điện thoại cho chú Vương, anh làm sao có thể biết Niệm Ninh đang ở đâu và đã xảy ra chuyện gì?

Nghĩ đến đây, trong lòng Nhạc Cận Ninh đột nhiên có chút khó chịu, như có vật gì đè lên người, khiến anh không thể thở nổi.

Anh đang định gọi Niệm Ninh, nhưng vào lúc này, anh đột nhiên nhìn thấy một chiếc xe quen thuộc.

Nhìn thoáng qua anh đã nhận ra, đó là xe của cha mình, ông Nhạc.

Đúng như dự đoán, cửa xe bật mở, ông Nhạc bước xuống xe.

“Ba?” Nhạc Cận Ninh ngạc nhiên nhìn ông Nhạc và nói: “Tại sao ba lại ở đây?”

Bình Luận (0)
Comment