Chương 665
Cả hai người đều tận hưởng sự bình yên trong giây phút này.
Không biết qua bao lâu, cảm xúc của Niệm Ninh mới từ từ bình tĩnh trở lại, cô mới chậm rãi buông Nhạc Cận Ninh ra.
Nhạc Cận Ninh cảm thấy cánh tay mình trống rỗng, và trong lòng anh cũng cảm thấy trống vắng, giống như thiếu đi một cái gì đó quan trọng.
Tuy nhiên, anh cũng không biểu hiện ra, mà nói: “Phía trước không xa là bờ biển, em có muốn đến đấy hít thở một lát không?”
Niệm Ninh vẫn còn đang ngượng ngùng vì vừa rồi không kìm được ôm Nhạc Cận Ninh, khi nghe được lời nói của anh, cô quay đầu lại thì thấy ở xa xa kia là biển rộng bao la.
Để giảm bớt sự ngượng ngùng, cô lập tức nói: “Đã lâu không cảm nhận được gió biển, chúng ta đi xem một chút đi.”
Nhạc Cận Ninh gật đầu, anh vô thức nắm lấy tay Niệm Ninh.
Cảm nhận được hơi ấm từ lòng bàn tay, Niệm Ninh chấn động toàn thân, nhưng mà rất nhanh cô trở lại bình thường.
Với một nụ cười nhẹ trên khuôn mặt có chút ngượng ngùng lúc đầu, cô đi theo Nhạc Cận Ninh cùng nhau đến bãi biển.
Hai người ngồi trên bờ biển chậm rãi tận hưởng làn giónhẹ tại bờ biển vuốt ve khuôn mặt, khoảng thời gian yên tính và dễ chịu như vậy thật sự hiếm có.
Nhạc Cận Ninh bỗng nhiên nói, “Khi trả lời câu hỏi ở nhà hàng ngày hôm nay, anh đã nghĩ rằng em sẽ trả lời sai.”
Niệm Ninh không ngạc nhiên với câu hỏi của Nhạc Cận Ninh, cô chỉ mỉm cười.
Cô hỏi: “Anh thực sự ngạc nhiên sao? Vậy mà em lại biết sinh nhật của Trương Thanh Trà.”
Nhạc Cận Ninh gật đầu, bởi vì anh thực sự ngạc nhiên.
Về vấn đề này, Niệm Ninh nói một cách tháng thắn: “Thật ra anh không nghĩ vấn đề này là dễ hiểu sao? Đối với kẻ thù của mình, nhất định phải biết rõ.”
Hơn nữa, đó còn là tình địch của em.
Có một số việc, ngay cả khi bạn cố tình không muốn ghi nhớ chúng, chúng vẫn sẽ xuất hiện trong tâm trí bạn.
Dù thế nào đi nữa, cho dù quan hệ giữa hai người không còn tốt như trước, nhưng cô vẫn mang danh nghĩa là vợ của Nhạc Cận Ninh, có thể dễ dàng nhờ chú Vương điều tra một số thông tin.
Mà thông tin cơ bản của Trương Thanh Trà đương nhiên bao gồm cả ngày sinh của cô ta, về phần tại sao ngày sinh nhật của Trương Thanh Trà mà cô lại nhớ rõ như vậy thì cô cũng không biết.
“Hóa ra là như vậy.” Nghe được Niệm Ninh nói, Nhạc Cận Ninh nhàn nhạt nói một câu.
Nhưng khi nghĩ đến Trương Thanh Trà, vẻ mặt của anh không còn lãnh đạm như trước.
Nhìn thấy Nhạc Cận Ninh đã lâu không lên tiếng, Niệm Ninh quay đầu nhìn anh, hỏi: “Anh ở cùng Trương Thanh Trà có phải rất vui không?”
Nếu Nhạc Cận Ninh thực sự yêu Trương Thanh Trà, thì anh sẽ cảm thấy rất vui vẻ hạnh phúc khi ở cùng Trương Thanh Trà, nhưng cô không biết có phải ảo giác của mình không, cô luôn cảm thấy rằng Nhạc Cận Ninh và Trương Thanh Trà không được vui vẻ khi ở bên nhau như vậy.
Và câu hỏi này tình cờ được hỏi bởi Nhạc Cận Ninh, bây giờ anh không biết phải trả lời như thế nào, thay vào đó anh đẩy câu hỏi này cho Niệm Ninh: “Em nghĩ anh có vui vẻ không?”
Niệm Ninh suy nghĩ một chút, mở miệng nói: “Anh muốn em nói thật hay nói dõi?”