Nhạc Tiên Sinh Đang Không Vui

Chương 677

Chương 677

Trần Thành Niệm không biết vì sao Trương Thanh Trà lại không muốn để Nhạc Cận Ninh biết chuyện ngày đó, anh suy nghĩ một lát rồi mở miệng hỏi: “Tại sao em không muốn anh nói chuyện đó với Nhạc Cận Ninh? Nếu nói cho cậu ấy biết thì anh nghĩ cậu ấy sẽ cho em một câu trả lời hợp lý, em cũng không cần phải suy nghĩ linh tinh, ngộ nhỡ chỉ là hiểu lầm thì sao?”

Trần Thành Niệm vẫn cảm thấy nếu nói chuyện đó với Nhạc Cận Ninh thì tốt hơn, lúc đó Nhạc Cận Ninh có thể sẽ vì áy náy mà đối xử tốt với Trương Thanh Trà hơn một chút.

Nhưng Trương Thanh Trà lại không đồng ý với quan điểm đó của Trần Thành Niệm: “Nói cho anh ấy biết thì có ích gì? Nhà hàng đó rất khó đặt chỗ, hơn nữa còn là nhà hàng tình nhân, chứng tỏ họ đã chuẩn bị từ trước rồi.

Chỉ có điều thời gian em hẹn xung đột với thời gian anh ấy đi ăn với Niệm Ninh, anh ấy không muốn để em khó chịu nên mới tìm một cái cớ, từ chối lời mời của em thôi.”

Trương Thanh Trà đã hiểu, đã đoán được mọi chuyện rồi, tại sao phải đi hỏi rõ một thứ gọi là sự thật làm gì?

Hơn nữa dù hỏi rõ cũng có ích lợi gì đâu, chẳng phải là sẽ lại đau lòng thêm sao?

Trân Thành Niệm nghe Trương Thanh Trà nói vậy thì cũng không nói gì nữa, vì anh phải thừa nhận rằng phán đoán của cô ta rất chính xác.

“Vậy tiếp theo em có định làm gì không?” Trần Thành Niệm hỏi.

Trương Thanh Trà lắc đầu, nét mặt buồn bã: “Thật ra em cũng không biết tiếp theo nên làm gì, em chỉ muốn ở bên cạnh Nhạc Cận Ninh thôi. Dù bây giờ không thể ở bên nhau, nhưng em chờ được, sớm muộn gì anh ấy cũng thấy được tấm lòng của em.”

Nghe Trương Thanh Trà nói, cuối cùng Trần Thành Niệm cũng hiểu, cô ta định chơi trò mưa dầm thấm lâu.

Nhưng nhìn thấy bộ dạng ngập tràn ý chí của cô ta, rồi nhớ lại những lời Nhạc Cận Ninh nói lúc nấy, anh thật sự không đành lòng nói với Trương Thanh Trà.

Anh đang nghĩ có nên giữ im lặng không.

Trương Thanh Trà đột nhiên nghĩ tới cái gì đó, hỏi: “Được rồi, vừa rồi anh đến chỗ Nhạc Cận Ninh, hai người nói gì vậy?”

Trần Thành Niệm qua đây vốn là để kể lại những chuyện mà anh và Nhạc Cận Ninh nói với nhau, nhưng nhìn thấy Trương Thanh Trà vừa nhắc tới Nhạc Cận Ninh đã vui vẻ thế này, anh không đành lòng nói ra những lời đó.

Vì thế anh chỉ có thể giấu hết mọi chuyện đi: “Thật ra bọn anh cũng không nói gì thêm cả, chỉ tâm sự chuyện công việc thôi, không phải chuyện gì lớn.”

Trương Thanh Trà cảm thấy Trần Thành Niệm đang giấu diếm điều gì đó: “Còn gì nữa không?”

Trần Thành Niệm sợ Nhạc Cận Ninh sẽ tránh xa Trương Thanh Trà vì Niệm Ninh, anh sợ Trương Thanh Trà sẽ suy nghĩ nhiều, nên nói: ‘Nhạc Cận Ninh nói là thời gian tới cậu ấy sẽ rất bận, nhưng vấn sẽ giành chút thời gian qua thăm em, bảo em không nên nghĩ nhiều.”

Nghe đến đây, Trương Thanh Trà mỉm cười, cô ta biết dù thế nào thì trong lòng Nhạc Cận Ninh cũng có chỗ của cô ta mà.

Chỉ cần vẫn có chỗ của cô ta, thì cô †a vẫn còn cơ hội thắng Niệm Ninh.

Trần Thành Niệm nhìn thấy bộ dạng vui vẻ của Trương Thanh Trà, anh thật sự không biết nếu cô ta biết ý định thật sự của Nhạc Cận Ninh thì sẽ đau lòng đến mức nào.

Trần Thành Niệm cảm thấy rất khó chịu, anh sợ rằng mình sẽ không nhịn được mà nói ra sự thật với Trương Thanh Trà mất.

Vì vậy, anh không ở lại chỗ Trương Thanh Trà lâu, vội vã rời đi.

Bình Luận (0)
Comment