Nhạc Tiên Sinh Đang Không Vui

Chương 690

Chương 690

Cô vốn cho rằng tối nay có thể sẽ là một cuộc hẹn khiến người ta khó mà quên được. Nhưng khi đến nơi Trương Thanh Trà mới biết rằng thì ra tất cả chỉ là bản thân cô ảo tưởng mà thôi.

Bởi vì Nhạc Cận Ninh đưa cô ra ngoài hoàn toàn không phải muốn hẹn hò cùng cô. Mà là muốn giới thiệu cô cho những đối tác làm ăn.

“Không phải anh nói tối nay mời em đi ăn cơm sao?” Trương Thanh Trà nhìn đám người tới lui trong phòng tiệc trước mặt, lập tức hiểu được chuyện gì đang diễn ra.

“Đồ ăn ở khách sạn này thật ra cũng ngon lắm. Em có thể ăn thử.” Nhạc Cận Ninh biết Trương Thanh Trà đang muốn nói gì, nhưng anh lại cố ý nói lãng sang chuyện khác.

Dù sao thì thời gian Trương Thanh Trà quen biết Nhạc Cận Ninh cũng không ngắn, đối với những lời anh nói ra, đương nhiên là hiểu được chuyện gì, nhưng mà phóng lao thì phải theo lao, cô cũng không thể tức giận, chỉ có thể kiên trì bước vào.

Buổi gặp mặt này vốn dĩ Nhạc Cận Ninh không cần phải tham dự, nhưng khi những người trong bữa tiệc thấy Nhạc Cận Ninh đến liền sôi nổi đi lên phía trước hỏi thăm.

Hôm nay Nhạc Cận Ninh vẫn lạnh nhạt như ngày thường, giới thiệu Trương Thanh Trà cho bọn họ.

Mà trong quá trình này đúng thật có vài người xem ra là có hứng thú với Trương Thanh Trà, dồn dập hỏi cô có quan hệ gì với Nhạc Cận Ninh.

Vốn dĩ Trương Thanh Trà định trước Nhạc Cận Ninh một bước nói cô là bạn gái của Nhạc Cận Ninh, nhưng vấn bị Nhạc Cận Ninh cắt ngang:” Cô ấy là một người bạn rất tốt của tôi.”

Nghe thấy câu trả lời như vậy, mọi người xung quanh cũng ồn ào hiểu ra được chuyện gì.

Dâu có tốt thế nào đi chăng nữa, nói cho cùng vấn chỉ là bạn bè.

Ước chừng nửa tiếng sau, Trương Thanh Trà cuối cùng không nhìn được nữa, tìm đại một lý do đến bên cạnh ngồi xuống.

Vừa rồi Nhạc Cận Ninh dẫn cô đi gặp rất nhiều người được coi là ưu tú ở trong ngành, còn có một số đối tác làm ăn. Mỗi một người đều vô cùng anh tuấn, nhưng mà trong lòng Trương Thanh Trà thật sự nặng trĩu.

Trương Thanh Trà nghĩ đến việc cô tốn cả buổi chiều tỉ mỉ trang điểm, vốn là định cho Nhạc Cận Ninh một bất ngờ, kết quả nói cả nửa ngày thì ra Nhạc Cận Ninh muốn làm mai cô cho người khác.

Còn Nhạc Cận Ninh sau khi xã giao xong, nháy mắt nhìn thấy chỗ Trương Thanh Trà ngồi bèn đi qua: “Sao em lại ngồi đây một mình? Vừa rồi dẫn em đi gặp mấy người, tính tình đều rất tốt.

Anh cũng giúp em điều tra cả rồi, em thấy thế nào?”

Vẻ mặt Trương Thanh Trà không vui, Nhạc Cận Ninh đương nhiên nhìn thấy được. Nhưng anh lại chẳng nói gì.

“Cận Ninh, hôm nay không phải đã nói là sẽ đưa em ra ngoài ăn cơm sao?

Tại sao lại là buổi gặp mặt này?” Trương Thanh Trà thấy Nhạc Cận Ninh không nói, cô chỉ đành tự mình nói ra.

Theo những gì cô nghĩ lúc mới đến, cô thật sự không muốn cãi nhau với Nhạc Cận Ninh, nhưng hết người đàn ông này rồi đến người đàn ông khác, nhìn thấy anh ngọn lửa giận trong lòng cô thật sự càng cháy càng lớn rồi.

Thấy Trương Thanh Trà cuối cùng cũng nói đến chuyện này, Nhạc Cận Ninh cũng không trốn tránh mà trực tiếp đối diện với chất vấn của cô, anh nói: “Trương Thanh Trà, anh cảm thấy có thể em thích hợp với người tốt hơn, có lẽ sau khi em gặp được người những người đàn ông khác ưu tú hơn anh, thì sẽ không cảm thấy anh tốt đến như thế nữa. Anh chỉ đang cho em thêm nhiều lựa chọn. Em không cần phải tức giận Không cần phải tức giận? Trương Thanh Trà nở một nụ cười lạnh.

Bình Luận (0)
Comment