Chương 755
Buổi chiều khoảng sáu giờ, Nhạc Cận Ninh và Trân Thành Niệm vì lo lắng cho Trương Thanh Trà, cùng nhau trở về biệt thự.
Trương Thanh Trà nhìn thấy Nhạc Cận Ninh, vãy tay với anh ta: ‘Cận Ninh, anh đã về rồi.”
“Ừm, anh lên gặp Niệm Ninh một chút.” Nhạc Cận Ninh nghĩ hôm nay Niệm Ninh đi kiểm tra thai kỳ, gật đầu với Trương Thanh Trà rồi bước lên lầu xem Niệm Ninh.
Nụ cười của Trương Thanh Trà cứng đờ trên mặt, cô quay đầu nhìn Trần Thành Niệm hỏi: “Thành Niệm, anh có cảm thấy Cận Ninh đã dần dần yêu Niệm Ninh không?”
Trân Thành Niệm đưa tay xoa đầu Trương Thanh Trà, trâm giọng nói: “Sao em lại nghĩ như vậy? Em là ân nhân cứu mạng của Cận Ninh, lại là mối tình đầu, cho dù thời gian sẽ làm loãng đi tất cả tình cảm, nhưng vị trí của em trong lòng anh ta không như những người kia.”
Trương Thanh Trà được Trần Thành Niệm an ủi: “Anh nói đúng.”
Nói xong, cô đứng dậy, đi dép và chạy lên lầu.
Trần Thành Niệm không biết Trương Thanh Trà định làm gì, anh đi theo sau cô, nhưng khi đi đến đầu cầu thang, Trương Thanh Trà dừng lại quay đầu cười với anh, “Em lên phòng ngủ kiểm tra đồ đạc. Anh không cần đi theo em.
Lúc nãy được anh an ủi, tâm trạng của em đỡ hơn nhiều rồi.”
Nhìn thấy nụ cười vui vẻ trên khuôn mặt Trương Thanh Trà, Trần Thanh Niệm cảm thấy rất an tâm, hài lòng gật đầu: “Nếu em cần thì nhớ gọi cho anh.”
“Chắc chắn rồi.” Trương Thanh Trà gật đầu, trên mặt nở nụ cười vui vẻ.
Ngay sau khi quay lại, sắc mặt cô liền chìm xuống.
Đàn ông đúng là động vật trực quan, cô ấy sẽ luôn tin vào vẻ bề ngoài của cô ấy, chỉ cần cô ấy giả vờ ngây thơ và trong sáng đến mức không ai nhìn thấy thế giới thực trong lòng. Nhìn bề ngoài chúng đều giống nhau, và Nhạc Cận Ninh cũng vậy.
Sau khi Nhạc Cận Ninh lên lầu, anh trực tiếp đi tới chỗ Niệm Ninh, biết hôm nay cô ta đến bệnh viện kiểm tra sinh, đứa bé trong bụng cũng khỏe mạnh nên anh rất yên tâm.
Sau đó, anh nghĩ đến những điều khác, và hỏi: ‘Em đã thu dọn đồ đạc chưa? Sáng mai, là chúng ta bắt đầu đi rồi, thời gian rất eo hẹp.”
“Đều chuẩn bị cả rồi, đồ của anh cũng chuẩn bị xong xui rồi” Niệm Ninh nói.
Nhạc Cận Ninh không kìm lòng được, đưa tay sờ sờ tóc của Niệm Ninh, cười hỏi: ‘Là em thu dọn giúp anh luôn sao?”
“Không phải, là Chú Vương.” Niệm Ninh nhướng mắt, nhẹ nói.
Nhà họ Nhạc có bao nhiêu người hầu, lại có chú Vương toàn năng, sắp xếp ổn thỏa, cho dù cô ta muốn dọn dẹp cho Nhạc Cận Ninh, chú Vương cũng sẽ không đồng ý.
“Để cho chú Vương dọn dẹp là được rồi, hiện tại em đang mang thai bảo bối, không thể để em mệt mỏi được.” Nhạc Cận Ninh trầm ngâm nói.
Sau khi nghe những lời của Nhạc Cận Ninh, Niệm Ninh đột nhiên cảm thấy nhịp tim của mình tăng nhanh.
Cô ấy có thể cảm thấy thái độ của Nhạc Cận Ninh đối với cô ấy đã được cải thiện gần đây. Bạn có thể dùng lời nói để ngăn chặn điều đó. Khéo léo hơn, cô ấy có thể cảm nhận được thái độ và sự dịu dàng của anh ấy và cô ấy cũng có thể miêu tả đó là sự quay ngoắt 180 độ. Tôi cảm thấy rằng anh ấy đã cố gắng hết sức để bảo vệ cô ấy trong mối quan hệ vướng víu của ba người, để cô ấy bớt bị thiệt thòi.