Chương 580
Sáng sớm hôm sau, bởi vì có cuộc họp, Nhạc Cận Ninh sáng sớm rời khỏi bệnh viện, đi thẳng đến công ty chuẩn bị họp.
Mãi cho đến trưa vẫn chưa kết thúc.
Trương Thanh Trà ăn bữa trưa mà y tá đưa vừa rồi cảm giác nhạt nhẽo, không có cảm giác ăn ngon. Có thể là bởi vì mấy ngày nay Nhạc Cận Ninh đều ở bên cạnh cô ta, hôm nay cô ta có một mình, có chút không quen.
Cô ta nhấc điện thoại di động lên và muốn gọi vào điện thoại di động của Nhạc Cận Ninh.
Nhưng cô ta sợ Nhạc Cận Ninh sẽ thấy cô ta phiền phức, vì vậy sau khi suy nghĩ lại, cô ta đã gọi vào điện thoại di động của Triệu Khang.
Điện thoại đổ chuông một vài lần bên kia đã nhấc máy.
“Cô Trương, cô có chuyện gì sao?”
Triệu Khang ở bên kia điện thoại cung kính hỏi.
Trương Thanh Trà cười nhẹ, nhẹ giọng nói: “Không có chuyện gì, Trợ lý Triệu, tôi chỉ hỏi là bây giờ đã giữa trưa, Cận Ninh anh ấy đã ăn cơm chưa? Tôi lo lắng anh lúc làm việc sẽ quên ăn cơm. Dù sao, cơ thể cũng không phải là làm bằng sắt.”
Cô ta không trực tiếp hỏi Triệu Khang Nhạc Cận Ninh có phải đang dở họp hay xong chưa, mà khéo léo thay đổi phương pháp đặt câu hỏi, điều này khiến mọi người cảm thấy hợp lý và có thể nhận được tin tức mà cô ta muốn biết.
Quan trọng hơn, làm cho Nhạc Cận Ninh biết rằng cô ta luôn quan tâm đến anh.
“Cô Trương, cô đừng lo lắng, vừa rồi chủ tịch đã ăn cơm rồi, nhưng nội dung cuộc họp vấn còn nhiều. Sau bữa ăn, chủ tịch sẽ tiếp tục họp. Cô có muốn tôi chụp bức ảnh gửi cho cô không?” Triệu Khang hỏi.
Vẫn còn đang trong cuộc họp?
Biết rằng Nhạc Cận Ninh không đến bệnh viện vì bận bộn công việc, cô thoải mái rất nhiều: “Được rồi, trợ lý Triệu, anh thường ở bên cạnh Cận Ninh.
Anh phải giúp tôi bảo anh ấy chú ý đến cơ thể hơn, đặc biệt là chế độ ăn uống, nhất định phải nhắc anh ấy ăn uống đúng giờ.”
Triệu Khang hiểu chuyện nói: “Cô Trương, đừng lo lắng, tôi sẽ chú ý đến chủ tịch.”
Nghe được câu trả lời của Triệu Khang, Trương Thanh Trà cúp điện thoại.
Bức ảnh mà Triệu Khang nói đã nhanh chóng được gửi qua điện thoại di động của Trương Thanh Trà. Cô ta trông thấy anh thực sự rất bận và cau mày trong cuộc họp, nhưng cô ta chắc chắn rằng anh ấy không dừng công việc như lần trước để đi tìm Niệm Ninh.
“Cận Ninh, em nhất định sẽ lấy được anh.” Trương Thanh Trà hít một hơi thật dài mới yên tâm ăn cơm trưa.
Không lâu sau cuộc điện thoại của Trương Thanh Trà, Nhạc Cận Ninh ra khỏi phòng họp, lập tức ra lệnh: “Triệu Khang, một lát nữa, cậu cho người sắp xếp nội dung cuộc họp và gửi cho tất cả các phòng ban.”
“Vâng, thưa chủ tịch.” Triệu Khang nghĩ đến việc Nhạc Cận Ninh quan tâm Trương Thanh Trà như thế nào, nên nói thêm: “Có điều vừa rồi cô Trương gọi điện thoại bảo anh đi ăn đúng giờ.”
Nghe tới cái tên Trương Thanh Trà, Nhạc Cận Ninh đột nhiên dừng lại, anh quay đầu hỏi Triệu Khang: “Ngoại trừ điều này ra, cô ấy còn nói gì nữa không?”
Triệu Khang trả lời: “Không có, chỉ dặn dò anh giữ gìn sức khỏe thôi ạ.”
Nhạc Cận Ninhnhíu mày chặt hơn: “Tôi biết rồi, chiêu nay có lịch trình gì không?”
Triệu Khang là trợ lý chuyên nghiệp, cậu ta đã sớm thuộc lòng lòng lịch trình nên khi Nhạc Cận Ninh hỏi tới, cậu ta trả lời ngay lập tức: “Chiều nay lẽ ra là đi gặp mặt tổng giám độc Trương của tập đoàn Kiến Niệm, nhưng bên đó gọi điện báo là tổng giám đốc Trương vừa ra cửa thì bị ngất xỉu, vậy nên dự án cần bàn ngày hôm nay phải hoãn lại.”