Nhạc Tiên Sinh Đang Không Vui

Chương 811

Chương 811

“Không đi, sắp đến sinh nhật bà nội rồi, anh chắc chắn sẽ cùng em đón sinh nhật với bà.” Nhạc Cận Ninh vừa lái xe vừa nói.

Niệm Ninh nghe anh nói như thế, trong lòng cô khế rung động, nhưng nhịn không được mà hỏi một câu: “Anh đã mấy ngày không đi làm, một tập đoàn lớn như vậy, gạt sang một bên mặc kệ có phải là không tốt lắm không?”

Nhạc Cận Ninh nghe Niệm Ninh lo lắng như thế thì cười xùy một tiếng, nói: “Niệm Ninh, em lại đang nghĩ gì nữa thế? Nếu như việc gì của tập đoàn anh đều phải làm thì mỗi năm anh tiêu nhiều tiền như thế, thuê nhiều người như thế để làm gì chứ? Lúc không có anh thì tự khắc sẽ có người giúp anh trông coi công ty, không có việc gì hết đâu.”

“Ừ…’ Niệm Ninh cảm thấy nhẹ nhõm khi nghe thấy Nhạc Cận Ninh nói Vậy.

Nhạc Cận Ninh nói xong việc chính, thì không khỏi nhịn chọc Niệm Ninh, anh cười nói: “Em quan tâm đến chuyện của anh vậy sao?”

Niệm Ninh xấu hổ ho nhẹ một tiếng: “Chỉ là thuận miệng hỏi vài câu thôi.”

“Niệm Ninh, em chỉ thích nghĩ một đường làm một nẻo thôi.” Nhạc Cận Ninh không tin Niệm Ninh chỉ thuận miệng hỏi vài câu, mà là cô quan †âm anh, nhưng cô không chịu thừa nhận đấy thôi.

Niệm Ninh quay đầu lại, nhìn vào ánh mắt như muốn cười của Nhạc Cận Ninh, khế khịt mũi, giống như có chút uất ức, cô quay đầu lại không thèm để ý tới Nhạc Cận Ninh.

Nhạc Cận Ninh cũng sợ chọc tức Niệm Ninh nên đã ngừng trêu chọc cô.

Chẳng mấy chốc, xe đã đến viện dưỡng lão.

Niệm Ninh và Nhạc Cận Ninh xuống xe đi thẳng đến phòng bệnh của bà nội, khi hai người bước vào, thì dì Lý đã chuẩn bị hết mọi thứ cho bà, còn bây giờ thì đang chải lại tóc cho bà.

Nhìn thấy bà nội, Niệm Ninh không khỏi nở nụ cười trìu mến: “Bà nội…”

Bà nội nghe thấy tiếng động, vui vẻ ngẩng đầu lên, thì nhìn thấy Niệm Ninh và Nhạc Cận Ninh, bà cảm thấy ngạc nhiên: ‘Niệm Ninh, Cận Ninh, sao các con lại đến đây?”

Vì dì Lý muốn tạo bất ngờ cho bà nội nên dì không nói với bà rằng Niệm Ninh và Nhạc Cận Ninh sẽ tới, khi thu dọn quần áo, dì chỉ nói muốn ra ngoài phơi đồ nên bà nội không nghi ngờ chút nào.

Bây giờ bà nội nhìn thấy Niệm Ninh và Nhạc Cận Ninh đột nhiên tới thăm bà, nên bà rất vui mừng.

Niệm Ninh liền bước đến bên cạnh bà, nắm lấy tay bà nội, nói: “Bà nội, hôm nay con và anh Cận Ninh tới đây để đón bà về đón sinh nhật, vài ngày nữa là sinh nhật của bà rồi đấy, bà biết không?”

“Sinh nhật?” Bà nội đờ người một lúc, rồi vui vẻ nói: “Sinh nhật của Niệm Ninh.”

Khi Niệm Ninh nghe bà nội nói vậy, thì lòng cô chùng xuống, nhưng cô vân mỉm cười nói: ‘Không phải sinh nhật của con, mà là sinh nhật của bà nội. Mấy ngày nữa là sinh nhật bà nội rồi.”

Rõ ràng trước đây bà còn vừa đón sinh nhật.

Hơn nữa, bà nội cùng Nhạc Cận Ninh và cô đã cùng nhau đón sinh nhật, hình như bà nội đã quên mất rồi.

Nhưng Niệm Ninh không nói gì, bà nội tuổi đã lớn, không nhớ được chuyện trong quá khứ thì cũng là chuyện bình thường, chỉ cần bà còn nhận ra những người thân cận cũng là chuyện tốt rồi.

Niệm Ninh và dì Lý thu dọn đồ đạc cho bà nội.

Sau khi thu dọn đồ đạc xong, dì Lý nói với Niệm Ninh: “Cô chủ, tôi muốn xin cô nghỉ vài hôm. Trong nhà tôi xảy ra chút chuyện, cần tôi về để giải quyết.”

Bình Luận (0)
Comment