Nhầm Ký Hiệu

Chương 18

Long Cảnh là giáo viên nổi tiếng trong trường nên rất khó giữ bí mật.

Đồng nghiệp của hắn mới đầu còn không tin, nguyên nhân thì cũng đơn giản thôi, chuyện Long Cảnh là omega đã khó tin rồi, lại còn bị alpha làm mang thai thì quả là không thể tưởng tượng nổi.

Có người thân thiện tới hỏi Long Cảnh: “Có ảnh người ấy không Long Cảnh? Trông như nào nào?”

Long Cảnh xị mặt, liếc người kia một cái: “Anh muốn trông em ấy thế nào?”

Câu trả lời này chẳng hề khách khí, cũng không có ý gì tốt, bởi vậy Đoàn Sơn Nhu qua miệng các đồng nghiệp của Long Cảnh bị tả thành một gã đô vật.

Tin đồn lan xa, vì vậy mà ba tháng sau, khi Đoàn Sơn Nhu tan làm, mặc âu phục chỉnh tề, đón người nhà ở cổng trường chẳng ai nghĩ cậu ấy và Long Cảnh là một đôi.

Thầy Long Cảnh trông thấy Đoàn Sơn Nhu thì bước nhanh hơn.

Mấy đồng nghiệp quen biết mới gọi: “Này Long Cảnh, đi đâu mà vội mà vàng.”

Long Cảnh nghiêng mặt đi, vẻ mặt như gắng kiềm chế điều gì: “Về nhà.” Rồi lại quay đầu ra cổng.

Đoàn Sơn Nhu vuốt tóc ra đằng sau, mặt mày hớn hở, dang tay ra với Long Cảnh.

Cậu ôm chầm lấy người yêu, bàn tay khẽ vuốt ve thắt lưng đối phương.

Long Cảnh biết mấy đồng nghiệp đứng không xa phía sau đang nhìn.

Hắn cảm nhận được nhiệt độ của những ánh mắt ấy.

Nhưng Long Cảnh cũng không tránh khỏi vòng tay của Đoàn Sơn Nhu. Hắn chờ cậu ôm đủ mới ngẩng đầu lên, ánh mắt lại nhìn xuống: “Xong chưa?”

Đoàn Sơn Nhu nhìn hắn, vẻ mặt cảnh giác: “Long Cảnh, sao mặt anh đỏ thế.”

Bụng Long Cảnh từ tháng bảy đến giờ đã hơi thay đổi rồi.

Pheromone của omega được k1ch thích dần tăng lên. Rốn Long Cảnh hơi nhô ra, cơ bụng vốn rõ ràng trở nên tròn tròn vì lớp mỡ, làn da đỏ lên, mỏng hơn vì bị căng ra. Mông hắn cũng tích thêm ít thịt như để chuẩn bị sinh nở.

Một bộ phận khác cũng thay đổi nhiều là bộ ngực. So với lúc trước, bộ ngực Long Cảnh nay đầy đặn, mềm mại hơn. Quầng vu" nhạt màu, đầu vu" mềm mại, to hơn. Tuy rằng omega nam thường không có sữa nhưng con người luôn là một biến số không biết trước được.

Những điều này đều do Long Cảnh tự nhận thấy, dù rằng việc chấp nhận các thay đổi ấy là cực kỳ xấu hổ.

Một số điều khác lại do Đoàn Sơn Nhu nhận ra.

Ví dụ như phía trước của Long Cảnh lúc nào cũng ướt át, bao quy đầu sũng dịch. Hắn sẽ bất giác chảy nư0"c lúc nào, sau khi bị Đoàn Sơn Nhu đụng vào sẽ chảy ra nhiều hơn.

Đoàn Sơn Nhu nhận ra việc ấy vào một đêm khuya.

So sánh với thói quen sinh hoạt quy củ của Long Cảnh, Đoàn Sơn Nhu phải đi xã giao nhiều hơn.

Cậu nhẹ chân nhẹ tay rửa mặt rồi đi lên giường, cẩn thận ôm lấy Long Cảnh đang quay lưng về phía mình vào lòng. Cậu gác cằm lên vai Long Cảnh, nhỏ giọng thì thầm như đang tự ru ngủ bản thân: “Long Cảnh ơi… Long Cảnh à… Bé Long Cảnh ngoan…” Tay Đoàn Sơn Nhu gác lên bụng Long Cảnh, nhẹ nhàng vuốt ve: “To thật đó…” Đoàn Sơn Nhu chu môi hôn lên gáy Long Cảnh, đó là thói quen của cậu rồi.

Tình yêu mà Đoàn Sơn Nhu giành cho Long Cảnh là vô tận, lúc nào cũng như lúc ban đầu.

Tay Đoàn Sơn Nhu lại lần xuống dưới.

Thật ra cậu biết trong bốn tháng đầu không nên làm bậy làm bạ.

Chỉ sờ tí thôi! Đoàn Sơn Nhu bao biện cho bản thân.

Ngón tay di chuyển từ bụng Long Cảnh đến bộ phận sinh dục của hắn.

Quy đầu nóng ướt, dương v*t đang cư0ng cứng.

Tay Đoàn Sơn Nhu dừng lại, hình như cậu nhận ra điều gì, nhẹ nhàng nói: “Long Cảnh, anh… anh tỉnh rồi à?”

Long Cảnh vùi mặt vào gối, một lúc lâu sau bờ lưng tựa vào lòng Đoàn Sơn Nhu mới run lên: “Đệt mẹ, Đoàn Sơn Nhu, em bị ngu hả?”

Long Cảnh nghĩ có thể giấu được những sự thay đổi về mặt s1nh lý khi mang thai.

Nhưng không thể giấu được sự thay đổi về tâm lý.

Hắn bắt đầu nhạy cảm với Đoàn Sơn Nhu, khao khát được cậu chạm vào.

Từ lúc được cậu ôm lấy, Long Cảnh đã bắt đầu cư0ng cứng.

Nhưng hắn nhẫn nhịn vì biết rằng cả hai đang trong giai đoạn cấm.

Ấy thế mà không biết dây thần kinh nào của Đoàn Sơn Nhu bị chập mà còn ôm chặt hơn.

Long Cảnh có thể cảm giác được Đoàn Sơn Nhu đang nóng bỏng, hừng hực phía sau lưng mình, thậm chí còn tưởng tượng được ra dương v*t của đối phương, sưng phồng, gân guốc, vểnh cao.

Cửa sau giữa khe mông của Long Cảnh bắt đầu có động tác mút vào.

Nhưng không được, không thể được.

Long Cảnh gắng ổn định hơi thở, đến khi tay Đoàn Sơn Nhu chạm vào lỗ ni3u đạo của hắn.

Long Cảnh cắn chặt gối.

Đoàn Sơn Nhu ghé lại bên tai hắn, nói giọng đầy tủi thân: “Long… Long Cảnh, em xin lỗi… Để em tự đi giải quyết…”

Hai suy nghĩ liền xung đột, vừa muốn đánh cậu một phát lại vừa muốn l@m tình với đối phương. Hắn quay sang, níu lấy tay Đoàn Sơn Nhu.

Khép chân lại. Động tác này khiến bụng hắn dán sát giường.

“Long Cảnh… Bây giờ, bây giờ chưa được…” Đoàn Sơn Nhu lùi về phía sau.

Long Cảnh đạp cậu một phát: “Im mồm.”

Mông Long Cảnh cọ cọ Đoàn Sơn Nhu, giơ tay cầm lấy dương v@t nóng ướt của Đoàn Sơn Nhu, đặt giữa khe đùi mình.

Phía trước của Long Cảnh chảy nư0"c trong nháy mắt khi Đoàn Sơn Nhu bắt đầu chuyển động. Bỗng nhiên Đoàn Sơn Nhu đâm mạnh vào túi bìu của hắn khiến Long Cảnh bật ra tiếng rên. Cậu giơ tay vuốt v3 phía trước của đối phương, tiếng r3n rỉ cũng tựa hồ trở nên trầm bổng: “Nhanh…”

Đoàn Sơn Nhu phản ứng lại theo bản năng, dương v@t của cậu đâm về phía trước, mạnh mẽ tấn công bao t1nh hoàn của Long Cảnh rồi lại thong thả ma xát giữa khe đùi hắn.

Kh0ái cảm được gãi đúng chỗ ngứa khiến Long Cảnh gần như mất sức. Tiếng chửi của hắn biến mất, mơ hồ dường như trở thành những lời lấy lòng đối phương.

“Ư… Sơn Nhu…” Hắn gọi tên cậu: “Sơn Nhu… A…”

Không sinh hoạt tình d*c một thời gian khiến người ta dễ dàng l3n đỉnh hơn.

Ngón tay Đoàn Sơn Nhu vuốt ve quy đ@u Long Cảnh: “Mang thai nên chảy nhiều như vậy ư?”

Long Cảnh bị đâm đến mức cúi đầu, giọng yếu ớt: “Ừ… ừ…”

Răng nanh Đoàn Sơn Nhu cắn lên bờ vai hắn. Kh0ái cảm dâng trào, giọng điệu mạnh mẽ chưa từng có: “Là ai đây? Long Cảnh, trả lời em…”

Long Cảnh cong lưng khiến bờ môn9 dựa sát vào Đoàn Sơn Nhu hơn. Hắn giơ tay xoa cổ Đoàn Sơn Nhu.

Giọng Long Cảnh như bị đắm chìm trong những cơn sóng tình. Vào thời khắc này hắn trở nên thành thực nhất, dỡ xuống vỏ bọc cứng rắn, nặng nề, dâng lên phần mềm mại, nhạy cảm cho người yêu mình.

“Tiểu Nhu… là… là em…”
Bình Luận (0)
Comment