Jindai Yunhe không lập tức vào vai một tên nát rượu, cũng không trực tiếp biến mất trước mặt mọi người, hắn đang cố ý khiến kẻ địch của hắn nghĩ là hắn đang dần sa sút tinh thần.
Đối phương biết rõ sẽ có người đến giết hắn, nên hắn mới cố ý làm như vậy để dụ tất cả kẻ địch của mình ra ngoài ánh sáng!
Phán đoán này mới phù hợp với những gì Khánh Trần biết về Jindai Yunhe.
Nhưng Khánh Trần không phải một người thiếu kiên nhẫn, thành phố số 22 chính là chiến trường mà hắn đã chọn cho Jindai Yunhe, sở dĩ hắn chọn nơi này là vì trong thành phố không có dã thú, nên đối phương sẽ không phát huy được khả năng điều khiển của mình.
Khi nào Jindai Yunhe chưa chết, hắn sẽ không rời khỏi đây.
Bây giờ chính là lúc kiểm tra xem con mồi hay thợ săn kiên nhẫn hơn.
Nhưng đúng lúc này, nhà hàng Hắc Thiên Nga lại tiếp tục nghênh đón một vị khách không mời mà đến nữa, lúc này, Jindai Kura mặc bộ kariginu màu trắng bỗng xuất hiện trước cửa nhà hàng, sau đó cười nhẹ nhìn xung quanh một lượt.
Khi nhìn thấy Jindai Yunhe, hắn lập tức lại gần chào hỏi:
"Không ngờ lại gặp được Yunhe ca ở đây, tuy bị chém mất một tay nhưng xem ra tửu lượng của ngươi không giảm nhỉ."
Jindai Yunhe cười lạnh nhìn hắn một cái:
"Một đám phế vật, ngươi có nhiều người như vậy mà cũng không thể giết được một người ở thế giới ngoài. Trong cái chết của em trai ta là Jindai Unuma, ngươi chính là kẻ phải chịu trách nhiệm nhiều nhất."
Jindai Kura không những không tức giận mà còn cười nhẹ đưa hai tay vào ống tay áo của kariginu, sau đó nói:
"Yunhe ca vất vả rồi, tay bị người ta chém đứt mà cũng không quên quan tâm chuyện ở thế giới ngoài."
Sau đó hắn lại xoay người rời khỏi nhà hàng Hắc Thiên Nga.
Đúng lúc này, một nhóm phụ nữ bỗng chạy ra đứng vây xung quanh Jindai Kura để xin chữ kí của hắn, Jindai Kura không những không từ chối mà còn thoải mái kí tên cho tất cả họ.
Khánh Trần bưng khay lại gần một bàn khác, hắn còn nhớ người tên là Jindai Kura này chính là một trong những người được trời chọn của Jindai mà hắn còn chưa giải quyết dược ở thế giới ngoài!
Không biết vì sao, mỗi lần người này xuất hiện đều khiến Khánh Trần cảm thấy áp bách rất lớn.
Đây mới thật sự là một trong những cao thủ trẻ tuổi của tập đoàn Jindai!
Nhưng hành động vừa rồi của Jindai Kura lại có vẻ không bình thường lắm, nhìn hắn bây giờ chẳng khác gì một tên công tử ăn chơi chẳng có chút dã tâm nào cả.
Một lúc sau, xung quanh Jindai Kura đã tập trung rất nhiều mỹ nữ, hắn vừa kí tên vừa phấn kích nói với quản lý Vương:
"Tất cả chi phí của các mĩ nữ ở đây cứ tính cho ta. Ta thích nhất là làm quen với những cô gái xinh đẹp."
Khánh Trần kinh ngạc nhìn khuôn mặt dính đầy vết son môi của Jindai Kura.
Hắn không ngờ một cao thủ khiến hắn cảm thấy áp bách lại là một người như vậy.
Chờ chút, Khánh Trần chợt nhìn thấy một người cố ý kéo thấp vành mũ đang đi lướt qua chỗ Jindai Yunhe. Tóc màu vàng, hốc mắt sâu, sóng mũi cao.
Không ngờ trong nhà hàng Hắc Thiên Nga ở phương bắc lại xuất hiện một người da trắng!
Khánh Trần chưa từng nghe nói trong gia tộc Jindai hay Kashima có người da trắng, vậy chỉ còn một khả năng là đối phương đến từ bờ bên kia Cấm Đoạn Chi Hải.
Nhưng vấn đề là, sao đối phương có thể vượt qua Cấm Đoạn Chi Hải được? Chẳng lẽ họ biết bay như Ương Ương.
Hắn chợt nảy ra một suy nghĩ, không phải Jindai đang tìm cách liên thủ với bờ bên kia Cấm Đoạn Chi Hải chứ, dựa vào trình độ khoa học kỹ thuật hiện nay, chỉ cần liên bang hoặc bờ bên kia giải quyết được vấn đề bay thì mọi người đều có thể vượt qua Cấm Đoạn Chi Hải.
Muốn giải quyết vấn đề bay cũng không khó, chỉ cần họ có thể xây dựng được căn cứ tân tiến trên những hòn đảo trong Cấm Đoạn Chi Hải là xong.
Nhưng dù họ có bay được đến đây thì cũng gần như kiệt sức, đến khi đó quân đội liên bang có thể dễ dàng tiêu diệt tất cả.
Trừ phi có người chủ động chào đón họ.
...
Trong nhà hàng Hắc Thiên Nga rộn ràng tiếng cười nói, Jindai Kura mặc kariginu màu trắng, giống như một viên minh châu, toả sáng rực rỡ trong đám người.
Trong nhà hàng cao cấp này không thiếu minh tinh, cũng không thiếu đại nhân vật của thành phố số 22.
Nhưng hào quang của nhân vật hạch tâm thuộc tập đoàn Jindai như Jindai Kura, thì tất cả mọi người không thể nào sánh bằng, ngay cả Jindai Yunhe cũng rời đi không lâu sau khi hắn đến.
Lúc này, anh chàng Playboy Jindai Kura đang luân phiên chơi trò chơi với tất cả mọi người, Khánh Trần khẽ liếc mắt quan sát một lát, mặc kệ vị cao thủ này chơi bất trò chơi gì cũng chưa từng thua.
Bằng kỹ thuật cộng thêm kỹ năng dỗ ngon dỗ ngọt, đã dỗ dành hơn mười cô bé bên cạnh vào mê hồn trận.
Khánh Trần thầm than thở trong lòng, con hàng này thật đúng là tay chơi lão luyện trên bàn rượu.
---
Trong lúc chờ chương các bạn có thể đọc:
TÊN MINH TINH NÀY RẤT MUỐN VỀ HƯU (BẢN DỊCH): Trọng sinh, điềm đạm, nữ chính mang linh hồn mèo, main lạnh lùng
KHỦNG BỐ SỐNG LẠI (BẢN DỊCH): Linh dị, dị năng, hắc ám lưu, đô thị, hài hước
ĐỆ NHẤT DANH SÁCH (FULL): Mạt thế, hài hước, dị năng, hệ thống
Trọng Sinh Chi Tự Thủy Lưu Niên (Bản Dịch): Trọng sinh, hài hước, điền văn.