Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản Dịch)

Chương 230 - Chương 230: Quy Tắc

Nhân Danh Bóng Đêm Chương 230: Quy Tắc

SỐ HIỆU 09 (BẢN DỊCH): Nam chính chết đi sống lại vô số lần, hài hước cười ẻ chịu không nổi, nội dung hay không chê vào đâu được, lọt hố không sai!!!

---

Ta nói chuyện chính sự với sư phụ, sư phụ lại xem nó như một trò đùa vậy hả?

Lý Thúc Đồng cười nói:

“Nhưng thần thoại này thật sự khá giống với sự hình thành của vùng đất cấm.”

“Vậy rốt cuộc là người tài giỏi như thế nào mới có thể nuôi trồng một cái cây to lớn như vậy?”

Khánh Trần hỏi.

“Ừ, không ai nuôi trồng cái cây này cả. Bản thân nó chính là một sự tồn tại của sinh vật tách biệt.”

Lý Thúc Đồng giải thích:

“Trước khi nơi này trở thành vùng đất cấm thì nó đã tồn tại ở đây rồi. À, không đúng lắm. Theo như vị trí nó đang đứng thì trong một kỷ nguyên trước nơi đây từng hứng chịu một quả bom nguyên tử. Quả bom nguyên tử này đã phá hủy cả thành phố, có thể là bức xạ nguyên tử hoặc là sự tồn tại nào đó trong thành phố đã nhiễm đến vùng đất kỳ lạ này.”

Khánh Trần tò mò nói:

“Mọi người đều cho rằng vùng đất cấm này nguy hiểm bởi vì những sinh vật tồn tại ở đây đã tiến hoá đến mức uy hiếp đến loài người ư? Bọn chúng sẽ chủ động tấn công loài người sao?”

“À thì... có thể đó.”

Lý Thúc Đồng nói:

“Nói như vậy cũng không chính xác lắm, thật ra bên trong nơi này là một hệ thống sinh thái hoàn chỉnh. Sau khi tiến vào ngươi sẽ trở thành thợ săn hoặc là trở thành con mồi. Nhưng nó cũng sẽ không tấn công ngươi vì ngươi là con người, ngươi cũng chỉ là một phần trong cơ thể của nó thôi.”

“Nhưng vùng đất cấm giống như sinh vật cấm vậy, nó cũng có quy tắc riêng của mình. Nếu như ngươi phạm phải quy tắc của nó thì nó sẽ trở thành một tổng thể mà giết chết ngươi, đến khi đó ngay cả một bông hoa cũng có thể giết người đấy.”

“Nó giống như sinh vật cấm ACE - 089 vậy, nó giết chết bất kỳ người nào hát trước mặt nó. Không thể tiêu huỷ, rất khó ngăn cản, dù có ngăn lại được thì có một ngày khi được tự do lần nữa, nó cũng sẽ giết những mục tiêu trước kia, đây chính là một sinh vật cấm có trí nhớ vô cùng dai… Ngày nay có lẽ nó đã bị sở tài phán và nhốt vào trong hộp kim loại kín, cách âm, không thể cử động được.”

“Sao sư phụ biết đến sinh vật cấm này?”

Khánh Trần tò mò hỏi.

“À.”

Lý Thúc Đồng giải thích:

“Trước kia có một người có năng lực siêu phàm cấp B khá lớn tuổi, sở tài phán lo rằng sẽ có một vùng đất cấm mới được sinh ra sau khi hắn chết nên muốn thu nhận hắn trước. Nhưng khi định thu nhận thì người đó lại chạy trốn, vậy là sở tài phán bèn phóng một đoạn âm thanh ghi lại giọng hát của người đó cho ACE - 089 nghe, vì vậy ACE-089 đã bất chấp tất cả mọi quy tắc để đến trước mặt người siêu phàm đó và giết chết hắn. Có quỷ mới biết sở tài phán lấy được đoạn tần âm đó như thế nào, lúc ấy chuyện này được coi là tin tức kỳ lạ.”

“Đây là nguyên tắc của sinh vật cấm, vậy quy tắc của vùng đất cấm là gì?”

Khánh Trần hỏi.

“Vô cùng kỳ lạ.”

Lý Thúc Đồng cười nói:

“Không phải là ta khoa trương mà thật sự vô cùng kỳ lạ. Đương nhiên có một nguyên tắc phổ biến nhất: Không được nói cho người khác biết về vùng đất cấm. Đây chính là nguyên tắc của vùng đất cấm.”

Nó không thích có người bàn luận về nó.

“Quy tắc của mỗi vùng đất cấm đều có sự khác nhau, hơn nữa số lượng cũng không giống nhau. Nhưng có một quy tắc chung duy nhất chính là không được nói về nó khi ở trong nó.”

Nếu không ngươi sẽ chết.

Nhưng không phải chết theo kiểu bị quy tắc giết hại ngay tại chỗ mà toàn bộ vùng đất cấm đó đều sẽ coi ngươi là kẻ địch.

Dĩ nhiên, nếu như không vi phạm quy tắc của nó, ngươi cũng chỉ là một vị khách bình thường của vùng đất cấm, còn có thể đi săn bắt. Nghe nói ở một nơi nào đó trong vùng đất cấm, có những con tê tê sáu chân đáng yêu, con khỉ lông vàng sáu tay đều được những người tai to mặt lớn dạt dào tình cảm bắt về làm thú cưng để nuôi dưỡng.

Đồng thời, khi ở trong vùng đất cấm, ngươi cũng sẽ bị những quái vật vừa kỳ lạ lại vừa mạnh mẽ săn đuổi.

Khánh Trần hỏi:

“Có những quy tắc gì thế?”

Lý Thúc Đồng suy nghĩ một lát rồi nói:

“Có một vùng đất cấm, sau khi loài người tiến vào trong thì mỗi một buổi tối phải hiến tế một người bạn đồng hành, vậy mới có thể bình an vô sự.”

“Vậy nếu chỉ có một người đi vào, không có bạn đồng hành để hiến tế thì sao?”

“Vậy thì phải hiến tế chính bản thân người đó.”

“Còn có những quy tắc nào khác không?”

“Còn có một vùng đất cấm, cứ đi sâu vào một ki-lô-mét thì phải hiến tế cho nó một lít máu tươi. Máu của ai cũng được, không nhất thiết phải là của con người.”

Khánh Trần hơi nhíu mày, quy tắc của những vùng đất cấm này thực sự có chút kỳ dị, hơn nữa còn đặc biệt đẫm máu.

Có điều, quả thực giống như Lý Thúc Đồng nói. Vùng đất cấm này có rất nhiều điểm tương đồng với vật cấm kỵ, đều yêu cầu một “điều kiện thu nhận”.

Bình Luận (0)
Comment