Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản Dịch)

Chương 2798 - Chương 2802: Là Hằng Xã

Nhân Danh Bóng Đêm Chương 2802: Là Hằng Xã

Thanh niên kia uất ức, mắt đỏ hoe:

“Gia chủ, không thể làm thế được, em gái ta còn chưa lấy chồng. Gia chủ, không thể làm như thế!”

Nhưng Lý Thúc đanh mặt ra lệnh cho bộ đội cảnh vệ ngay lập tức:

“Chấp hành mệnh lệnh của gia chủ!”

Thành viên của bộ đội cảnh vệ nhìn nhau, Lý Thúc tức giận quát:

“Còn có ai muốn vào ngục giam số 18 cả đời nữa? Quân nhân phục tùng mệnh lệnh là thiên chức, lẽ nào hôm nay là ngày đầu tiên các ngươi làm quân nhân à?”

Ngay sau đó bộ đội cảnh vệ khống chế toàn bộ những ai muốn phản kháng, đồng thời mang tất cả phụ nữ trong trang viên đến, để mặc cho binh sĩ Hắc Thủy Thành chọn ra 60 người mang lên khí cầu máy.

Trang viên Bán Sơn bao phủ trong tiếng gào khóc, nhiều người hôn mê trên mặt đất.

Lý Vân Thọ chỉ yên lặng nhìn.

Có người lớn tiếng mắng hắn:

“Lý Vân Thọ, ngươi không bằng thứ súc sinh, sau khi chết ngươi còn mặt mũi nào gặp liệt tổ liệt tông?! Ta phải lột da ngươi làm thành trống!”

Lý Vân Thọ không đáp lại.

Phiên dịch viên Hắc Thủy Thành nhìn Lý Vân Thọ:

“Xin mời, ngươi cũng phải đi cùng chúng ta một chuyến.”

“Đi làm gì?”

Lý Vân Thọ hỏi ngược lại.

Phiên dịch viên cười khẩy:

“Chẳng phải ngươi đã chuẩn bị thủ đoạn mai phục bọn ta à? Công tước Hắc Thủy muốn ngươi tận mắt chứng kiến thủ đoạn của đại lục phía Đông các ngươi vô dụng đến mức nào.”

Lý Vân Thọ sửng sốt, hắn chưa kịp phản ứng gì thì đã có binh sĩ da trắng đẩy hắn đi đến chỗ khí cầu máy.

Tộc nhân Lý thị ngẩng đầu nhìn khí cầu máy nghênh ngang rời đi trong tuyệt vọng, Lý Thúc ngơ ngác:

“Sắp kết thúc rồi.”

“Cấp trên, chúng ta làm gì bây giờ?”

Có người hỏi.

Lý Thúc im lặng một lát:

“Áp giải những người chống cự đến ngục giam.”

...

Trong bóng đêm, boong mái vòm của cứ điểm trên không Hắc Thủy từ từ mở ra, như một con quái thú khổng lồ nuốt hai chiếc khí cầu máy vào trong miệng.

Cứ điểm trên không lơ lửng ở độ cao 12000 mét, từ đầu đến cuối không chịu hạ cánh.

Dường như Hắc Thủy Thành biết trước chuyện gì sắp xảy ra, cho nên một mức đề phòng, ở độ cao này, dù là tên lửa đất đối không của đại lục phía Đông hay đại lục phía Tây đều khó có thể phát huy tác dụng.

Dù tên lửa bay đến trước mặt thì cứ điểm trên không cũng có đủ không gian giảm xóc để tính toán quỹ đạo tên lửa tiến hành ngăn chặn.

Dù Người Xem Mệnh nhìn thấy số phận, dù đại lục phía Đông đã nát tan, công tước Hắc Thủy vẫn không lơ là cảnh giác, hắn vẫn chuẩn bị sẵn sàng ứng phó với mọi nguy hiểm.

Khi Lý Vân Thọ và phụ nữ Lý thị bị đẩy vào sảnh yến hội, tất cả mọi người đều nhìn thấy màn hình 3D cực lớn được dựng lên phía trước trong đại sảnh.

Sĩ quan người da trắng lựa chọn một cô gái Lý thị mình thích, giữa tiếng phụ nữ kêu gào khóc lóc, chỉ có mình Lý Vân Thọ đứng trong âm thanh cười đùa của người da trắng.

Công tước Hắc Thủy mặc áo choàng đứng bên cạnh màn hình 3D, mỉm cười nói với Lý Vân Thọ:

“Vốn dĩ tối nay không có hoạt động giải trí gì, vừa hay các ngươi có thể cung cấp ít trò vui.”

Đột nhiên trên hình chiếu 3D hiện lên hình ảnh những khí cầu máy dân dụng bay trên không, lần lượt đâm về phía khí cầu máy của Hắc Thủy Thành đang tuần tra trong thành phố.

Nhưng khí cầu máy của Hắc Thủy Thành đã chuẩn bị từ trước, vài khí cầu máy trong thành phố số 18 vừa mới cất cánh đã bị Hắc Thủy Thành bắn hạ.

Như thể hạm đội Hắc Thủy Thành biết Lý thị sẽ phản kích từ nơi nào, thậm chí biết được lực lượng Lý thị chuẩn bị có tổng cộng bao nhiêu.

Mà sở dĩ họ dám tuần tra trắng trợn trong thành phố là bởi vì họ đã nhìn thấy số phận.

Khí cầu máy quân dụng cấp A đối mặt với khí cầu máy dân dụng của Lý thị như người lớn đánh với trẻ con, họ không có sức đánh trả.

Người ở trong những chiếc khí cầu máy kia không phải là quân nhân, họ là tổ chức phi chính phủ tự phát bởi thương hội Trung Nguyên, có công ty khí cầu máy, họ đã sẵn sàng cho một cuộc tấn công liều chết.

Nhưng cũng chỉ là phí công.

Lý Vân Thọ yên lặng nhìn cảnh này, công tước hắc Thủy hỏi:

“Đó là đội ngũ do ngươi tổ chức à?”

Lý Vân Thọ lắc đầu:

“Không phải, họ tổ chức một cách tự phát.”

Công tước Hắc Thủy cười nhạt:

“Bây giờ phủ nhận cũng không còn ý nghĩa gì nữa.”

“Đó thật sự không phải đội ngũ do ta tổ chức.”

Lý Vân Thọ lại lắc đầu:

“Là Hằng Xã, còn có cả thương hội Trung Nguyên do người đưa thư Tô Hành Chỉ của Kỵ Sĩ lãnh đạo.”

“Kỵ Sĩ.”

Công tước Hắc Thủy cười gằn:

“Tổ chức Kỵ Sĩ cũng chỉ biết làm những việc lén lút thế này thôi.”

Bỗng nhiên Lý Vân Thọ nói:

“Theo ta được biết, Kỵ Sĩ đã giết công tước Bạch Ngân, ngươi không cần xem nhẹ họ.”

Công tước Hắc Thủy nhìn chòng chọc vào Lý Vân Thọ:

“Xem ra ngươi có chuẩn bị gì đó, thế nên cũng ăn nói khí phách hơn nhỉ. Nhưng không sao, để ta cho ngươi thấy họ sẽ bị tiêu diệt như thế nào.”

Bình Luận (0)
Comment