Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản Dịch)

Chương 2813 - Chương 2817: Hai Hạng Mục Sinh Tử Quan

Nhân Danh Bóng Đêm Chương 2817: Hai Hạng Mục Sinh Tử Quan

Hoàn thành Sinh Tử Quan, lại tiêm thuốc vào, tiếp tục tìm tòi con đường thành thần.

Khánh Trần tin rằng một khi hắn thành thần, lục địa phía Tây sẽ không còn uy hiếp nữa, rất nhiều người sẽ không cần phải chết.

Hắn cười đứng ở bên cửa suy nghĩ, nếu có ông chủ Hà và Lý Vân Thọ ở đây, họ sẽ chọn như thế nào?

“Ông chủ Hà rõ ràng bay đi là được rồi, ai còn có thể giữ lại một Bán Thần biết bay chứ?”

“Lý Vân Thọ đã nhìn thấy kết cục của chính mình sẽ phải nhẫn nhục chịu đựng, sẽ phải chết, nhưng vẫn kiên quyết chờ đợi vận mệnh của mình.”

Không biết vì sao, Khánh Trần dám chắc chắn, giây phút cuối cùng Lý Vân Thọ đứng ở tàu Hắc Thủy bị hào quang nuốt chửng, biểu cảm trên mặt nhất định là tươi cười. Số phận đã được định trước rồi.

Vận mệnh của mọi người đều đã bị vị lão gia tử trên núi Ngân Hạnh nhìn thấy, giống như từng bước nguy cơ tàn cuộc trên bàn cờ, đối phương nhìn ra vô số nước đi, sau đó lựa chọn nước đi cuối cùng. Ván cờ có các mắt cờ là bước ngoặt mấu chốt của một ván cờ, trước khi các mắt cờ xuất hiện thì thế suy tàn của quân cờ đen đã lộ ra, sau khi các mắt cờ xuất hiện sẽ cố tìm đường sống trong chỗ chết.

Một khắc nào đó, lúc Khánh Kỵ nói không thể nói vận mệnh cho Khánh Trần biết, Khánh Trần nhìn vào ánh mắt của đối phương đã ý thức được, có lẽ mình chính là mắt cờ kia.

Trong trận chiến ở thành phố số 18, phi thuyền dân sự trong thành phố phát động tấn công, là vì lôi kéo phi thuyền bay của Hắc Thủy Thành.

Phía trước hạm đội đánh tới từ phương xa, phi thuyền dân sự là để yểm hộ cho phi thuyền quân sự.

Phi thuyền quân sự dũng mãnh không sợ chết phát động tấn công, để cho Lý Vân Thọ trì hoãn một giờ, che khuất tầm nhìn của Thượng đế Người Xem Mệnh.

Tất cả mọi người đều lựa chọn từ bỏ chính mình, tặng người khác một đoạn đường.

Mà Khánh Chuẩn và Lý Vân Thọ, lựa chọn của họ cũng giống nhau, họ không phải là muốn mình trở thành anh hùng, mà là muốn thiêu đốt ánh vinh quang của bản thân, tiễn Khánh Trần một đoạn đường.

Trên thế giới này, cứu thế giới không bao giờ là một người nào đó, một anh hùng nào đó, mà là một nhóm người đã ngã xuống trước và sau chiến tranh, sau đó giành được chiến thắng ở thế giới bên kia.

Nếu công lao cứu thế giới được quy cho một người nào đó, đó là một sự bất công cho người khác.

Đúng như Khánh Trần nói với Anh Linh ở khu cấm kỵ 001, các ngươi đã làm hết trách nhiệm của mình, bây giờ đến lượt chúng ta.

Hít thở đi.

Ngay sau đó, tần suất hô hấp của Khánh Trần thay đổi, lại thấy hai bên má hắn toát ra những đường vân màu xanh băng.

Lúc này mặt trời chói trang trên không ở Bắc Mỹ đã gần đến giữa trưa.

Khánh Trần không do dự nữa.

Thả người nhảy xuống!

Ở độ cao 6.000 mét trên không trung, hắn duỗi người và giang rộng vòng tay của mình ra.

Gió nóng nảy thổi bay trên không trung, quần áo của Khánh Trần trong quá trình rơi xuống bị gió thổi bay phấp phới.

Chiếc máy bay tư nhân đắt tiền đã đi xa phía sau hắn và không ai biết hắn đã rời đi.

Tuy nhiên, trong quá trình rơi xuống, từ đầu đến cuối hắn vẫn không có ý định bung dù.

Nhảy dù nhưng không bung dù, giống như tự sát vậy.

5000 mét.

4000 mét.

3000 mét.

1000 mét.

600 mét!

Khánh Trần vẫn không có ý định bung dù!

Lúc này, thậm chí đã có công dân Guatemala nhìn thấy hắn.

Rất nhiều người ngẩng đầu nhìn lên, thậm chí, lúc đầu mọi người không tin thứ trên bầu trời bay xuống lại là một người, nhưng mãi đến khi Khánh Trần rơi xuống độ cao 600m, họ mới giật mình nhận ra!

Một số người địa phương hỏi bằng tiếng Tây Ban Nha:

“Sau lưng hắn là một chiếc dù để nhảy mà, nhưng tại sao hắn không mở dù ra?”

“Chẳng lẽ là dù để nhảy bị hỏng sao?”

“Mau đi xem thử!”

“Chờ đã, vị trí hắn hạ cánh, có phải là hướng hố trời không?”

Ánh mắt Khánh Trần tập trung vào mặt đất, mục tiêu của hắn chỉ có một, hố trời Guatemala.

Hố trời này gần như nằm ở trung tâm thành phố. Vào tháng 2 năm 2007, một tòa hố trời đột nhiên xuất hiện ở thành phố Guatemala, ngay lập tức nhấn chìm một nhà máy, giết chết năm người trong hố.

Hố trời có đường kính 20 mét và sâu khoảng 90 mét.

Sau đó, hố trời này không được lấp kín, mà vẫn còn trong thành phố và được bao quanh bởi các tòa nhà.

Xung quanh hố trời, thậm chí còn có một số lượng lớn cư dân!

Hai hạng Sinh Tử Quan cuối cùng, thật ra vẫn là một thể.

Trời giáng xuống, nhảy dù trên cao.

Địa Chi Giác Tỉnh, xuyên thủng tâm Trái Đất.

Nó đòi hỏi các kỵ sĩ nhảy ra khỏi một chiếc máy bay đang bay với tốc độ không được thấp hơn 280 km/h và rơi xuống từ bầu trời ở độ cao 6.000 mét.

Sau đó, kỵ sĩ nhất định không được mở dù dưới bất kỳ tình huống nào, chính xác rơi vào trong hố trời, độ sâu của hố trời không quá 100 mét, sau khi tiến vào hố trời, mới có thể mở dù ra.

Bình Luận (0)
Comment