Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản Dịch)

Chương 475 - Chương 475: Tò Mò

Nhân Danh Bóng Đêm Chương 475: Tò Mò

SỐ HIỆU 09 (BẢN DỊCH): Nam chính chết đi sống lại vô số lần, hài hước cười ẻ chịu không nổi, nội dung hay không chê vào đâu được, lọt hố không sai!!!

---

Hắn tức giận nói:

"Vì sao ngươi không cảnh báo cho ta, nói ta biết trong nhà có người?"

"Hắn sẽ không giết ngươi.”

Nhất chậm rãi nói:

"Sư phụ ngươi chỉ nhờ ta, nếu như ngươi gặp nguy hiểm thì phải cảnh cáo trước với ngươi, nhưng ngươi đâu có gặp nguy hiểm gì?"

"Cho nên, người giao dịch với sư phụ ta chính là hắn?”

Khánh Trần suy nghĩ một lúc rồi hỏi.

"Ta không biết, ngươi đừng hỏi ta.”

Nhất trả lời:

"Nhưng mà....Ta rất tò mò, ngươi sẽ làm theo hắn nói, đi giết những người được chọn khác sao?"

Khánh Trần trầm tư một lát:

"Sẽ không, bây giờ ta cũng không tin lí do mà hắn vừa nói."

"Hazzz.”

Nhất làm như nhẹ nhàng thở:

“Nếu sư phụ ngươi biết ngươi có thể nghĩ như vậy, hắn nhất định sẽ rất vui."

"Vì sao?”

Khánh Trần tò mò nói.

"Bởi vì từ trước đến nay, vị thủ lĩnh ảnh tử này chưa bao giờ nói thật.”

Nhất nhẹ nhàng nói:

"Mấy lí do để ngươi tham gia trận chiến này có lẽ đều là nói dối, hắn sẽ tặng vật cấm kỵ khi ngươi trở thành thủ lĩnh ảnh tử có lẽ cũng là nói dối, ta còn từng nghi ngờ hắn không hề bị thương nặng, thỉnh thoảng ho khan cũng vì điều kiện thu nhận vật cấm kỵ nào đó!"

"Vậy vì sao hắn muốn ta đi giết những người được chọn khác? Chuyện này có gì tốt cho Khánh thị sao?”

Khánh Trần không hiểu nổi.

"Hắn chỉ quan tâm chuyện này có thú vị hay không thôi!” Nhất nói:

"Hắn thường xuyên dùng trò chơi để đạt được mục đích của mình."

"Sao ngươi không nói trước cho ta.”

Khánh Trần buồn bực:

"Sao ngươi lại chờ ta tự từ chối yêu cầu của hắn?"

"Không phải do ta tin vào năng lực phân tích của ngươi à, ta biết ngươi sẽ không tin tưởng hắn.”

Nhất nói.

Khánh Trần suy nghĩ một lúc rồi nói:

"Nếu trước khi đi, hắn trực tiếp tặng ta một vật cấm kỵ, có lẽ ta sẽ tin hắn ba phần."

Nhất im lặng mấy giây:

"Ngươi đúng là người thực dụng."

Trên thực tế, Khánh Trần không có hứng thú với bí mật của thủ lĩnh ảnh tử.

Có rất nhiều chuyện hắn đã hiểu được trong lúc đứng chờ hai phút đồng hồ bên ngoài.

Đầu tiên, ngày Thần Minh Quyền Trượng rơi xuống, Khánh Trần biết Lý Thúc Đồng nhất định đã thực hiện giao dịch nào đó với Khánh thị, nếu không sư phụ chắc chắn sẽ không biết thời gian chính xác thanh vonfram kia rơi xuống.

Điểm thứ hai, bạn của sư phụ bị Trần thị và Khánh thị giam giữ, Lý Thúc Đồng đã mất rất nhiều năm cũng không thể tìm ra nới bí mật giam giữ bạn bè của mình. Nhưng chỉ cần hắn giao dịch với Khánh thị, bí mật kia đã không còn là bí mật nữa.

Điểm thứ ba, vật cấm kỵ ACE-002 là tách ra từ trên người một vị tổ tiên nào đó của Khánh thị. Vị tiên tổ kia chỉ là một người bình thường mà không phải siêu phàm giả. Cho nên, tất cả mọi người đều không ngờ trên người đối phương có thể tách ra vật cấm kỵ.

Đây là thông tin vô cùng tuyệt mật, nếu không phải Khánh thị tiết lộ, Lý Thúc Đồng không thể biết, hắn cũng không thể biết điều kiện thu nhận vật cấm kỵ.

Khánh Trần trầm tư: Giao dịch này bắt đầu từ khi nào?

Hắn đang nghĩ, có lẽ giao dịch này đã bắt đầu từ rất lâu trước kia, thậm trí còn trước khi hắn đi vào ngục giam số 18.

Vì trước đó, Lý Thúc Đồng đã bắt đầu "thu thập”những tù nhân đáng chết, đây là điều kiện thu nhận ACE-002.

Lúc này, hắn là một nhân vật tít ngoài rìa Khánh thị, bỗng trở thành người được chọn, sau đó còn bị phân làm nhiệm vụ ở ngục giam số 18.

Khánh Trần không thể không nghi ngờ, có lẽ hắn cũng là một phần trong giao dịch này!

Không, nói chính xác hơn thì từ khi Khánh Trần phát hiện khách không mời này là thủ lĩnh ảnh tử hiện tại của Khánh thị, hắn có thể xác nhận bản thân đã là một phần của giao dịch này!

Nếu không một người được chọn nhỏ bé cần gì được đích thân thủ lĩnh ảnh tử đến mời chơi?

Chờ chút, sau khi tiết lộ rất nhiều tin tức, đối phương có nói với hắn một câu: Ngươi rất tin tưởng Lý Thúc Đồng sao, ngươi đã từng nghe ai nói, trước khi trở thành ảnh tử phải học cách nghi ngờ tất cả.

Thật ra hắn nói câu này vì muốn khiến hắn tìm hiểu nguyên nhân Lý Thúc Đồng thu hắn làm đồ đệ!

Có lẽ, đây mới là mục đích thật sự của ảnh tử tiên sinh khi đến đây.

Khánh Trần hơi nghi ngờ, tại sao đối phương lại muốn ly gián mình và Lý Thúc Đồng? Nếu Lý Thúc Đồng thu mình làm đồ đệ cũng là một phần trong giao dịch, tại sao thủ lĩnh ảnh tử của Khánh thị lại đích thân đến ám chỉ? Giống như hắn đang sợ mình quá thân thiết với Lý Thúc Đồng.

Chẳng lẽ hắn lo mình sẽ rời khỏi Khánh thị ư?

Nhưng Khánh Trần vẫn luôn tin tưởng vào phán đoán của mình, dù ở Thanh Sơn Tuyệt Bích hay trong ngục giam số 18, tình thầy trò mà Lý Thúc Đồng giành cho hắn không hề giả dối.

Giống như Khánh Trần từng nói với Lý Thúc Đồng, dù thời gian họ quen biết nhau rất ngắn, thế nhưng tất cả những gì cả hai trải qua dài như qua cả thế kỉ.

Vị sư phụ này rất tốt với hắn, hắn đã từng xem xét rất nhiều lần, không thể giả được.

Bình Luận (0)
Comment