Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 1125

Một tôn Thần Minh tách ra đám người, lao thẳng về phía Ba Đích. Thực lực của hắn so với gã Thần Minh trẻ tuổi vừa rồi chết trong tay Ba Đích càng mạnh hơn một bậc, nhưng trận chiến này kết thúc càng nhanh hơn, Ba Đích chỉ trong mấy chiêu đã giết chết hắn.

Đám Thần Hoàng của Chúc Sư Thần Tộc đều nhíu mày, lại gọi ra một gã cường giả trẻ tuổi nữa, cũng là kết cục như vậy, chỉ trong mấy chiêu đã chết trong tay Ba Đích. Ba Đích lúc này đã giết ra dã tính. Hắn dù sao cũng đã từng là đệ nhất Luyện Khí Sĩ của ba ngàn Lục Đạo Giới. Mặc dù lúc đó chiến bại trong tay Chung Nhạc, nhưng Chung Nhạc cũng là chiếm tiện nghi của hắn, lúc này mới có thể giành được thắng lợi. Trong cùng thế hệ, luận tư chất, luận tu vi, hắn đều là cấp bậc tuyệt đỉnh.

Ba Đích liên tục giết chết mấy gã Thần Minh của Chúc Sư Thần Tộc, nhưng trên người cũng bị thương tổn, thương thế không nhẹ. Bất quá, hắn đã giết ra dã tính, xuất thủ càng tàn nhẫn quả đoán hơn, thậm chí còn xé xác đối thủ, một ngụm nuốt chửng.

Khóe mắt đám Thần Hoàng Chúc Sư Thần Tộc không ngừng nhảy loạn. Đột nhiên, một tôn Thần Hoàng chợt hỏi:

- Ngự Sư vẫn chưa xuất quan sao?

Đám Thần Hoàng khác nghe hắn hỏi vậy, nhao nhao gật đầu, nói:

- Nếu Ngự Sư đã xuất quan, giết hắn chính là dễ như trở bàn tay!

Đúng lúc này, chỉ nghe một đạo thanh âm vang lên, cười lớn nói:

- Các vị thúc bá, Ngự Sư đã tới!

Đám Thần Hoàng nhao nhao nhìn lại. Chỉ thấy một gã Thần Minh trẻ tuổi khí vũ hiên ngang, cực kỳ bất phàm long hành hổ bộ đi tới. Ánh mắt con trai Thiên Đế sáng ngời, mở miệng tán thưởng:

- Tốt một vị Ngự Sư! Ngự Sư tuyệt đối có thể chém Ba Đích!

- Tham kiến Văn Xương điện hạ!

Ngự Sư khom người hành lễ. Con trai Thiên Đế Văn Xương điện hạ đích thân đứng dậy nâng hắn lên, mỉm cười nói:

- Ngự Sư cần mấy chiêu mới có thể giết hắn?

Ngự Sư nhìn về phía Ba Đích, cười lạnh một tiếng, nói:

- Nhiều nhất là ba chiêu!

Hắn cất bước tiến vào Khuân Viên. Hai tôn Thần Minh bắt đầu ác chiến, trong thời gian ngắn đã là ba chiêu đi qua. Ba Đích bị thương, mắt thấy sắp sửa phải chết trong tay Ngự Sư. Đột nhiên, giữa sân chợt lóe lên một đạo thân ảnh, vươn tay nắm lấy chùm lông vũ sau cổ Ba Đích, vung tay ném hắn ra ngoài lôi đài.

Ngự Sư nhất thời kinh hãi, thần thông vẫn như cũ đánh về phía đạo thân ảnh kia. Đạo thân ảnh kia giơ bàn tay ra, năm ngón tay chất chứa quang mang ngũ sắc. Thần thông hai người nhẹ nhàng va chạm với nhau. Ngự Sư kêu lên một tiếng đau đớn, bước chân liên tục chấn động, chống đỡ uy năng vô cùng đáng sợ kia.

Hắn liên tiếp lui về phía sau, bước chân đạp lên trên từng cái từng cái kho lương. Liên tục lui về phía sau hơn một trăm bước, dưới chân đột nhiên không còn, chân tiếp theo đạp lên trên mặt đất. Đại địa ầm một tiếng nứt ra, sụp xuống một cái hố phương viên gần một dặm.

Ngự Sư ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy một tôn Thần Minh Nhân Tộc đang đứng ở nơi đó, đang thu bàn tay trở về, khiến cho khóe mắt hắn không khỏi nhảy loạn. Hắn liên tục lùi về phía sau hơn một trăm bước, đã sớm rời khỏi Khuân Viên, theo lý là đã chiến bại rồi. Hắn muốn một lần nữa xông lên, đột nhiên đám Thần Hoàng nhao nhao quát lớn:

- Ngự Sư, mau dừng lại!

Ngự Sư liền dừng bước lại. Sắc mặt đám Thần Hoàng ngưng trọng, lắc đầu nói:

- Ngươi không phải là đối thủ của hắn, đi lên cũng chỉ là chịu chết. Tên Nhân Tộc này đã luyện thành nhục thân Tiên Thiên, sắp sửa tu thành đại đạo Tiên Thiên rồi!

- Nhục thân Tiên Thiên? Đại đạo Tiên Thiên?

Ngự Sư nhất thời kinh hãi, nhìn về phía Chung Nhạc. Hắn vốn dĩ còn có ý niệm so sánh cao thấp với Chung Nhạc, hiện tại đã triệt để bỏ đi cái ý niệm này.

Chung Nhạc đứng trên kho lương, thanh âm bình đạm, truyền khắp bốn phương:

- Chúng ta bái phỏng mười sáu tòa Thánh địa, ta vẫn luôn chưa từng xuất thủ. Chúc Sư Thần Tộc quả thật rất cao, có thể bức ta xuất thủ! Ta liền đứng ở chỗ này ba tháng, trong ba tháng này, nếu trong cùng thế hệ có ai có thể đánh bại ta, ta sẽ lập tức tự tuyệt tại chỗ!

Trên dưới Chúc Sư Thần Tộc một mảnh xôn xao. Đám người Ba Đích thì lại thở phào nhẹ nhõm, trong lòng thầm nghĩ:

- Ba tháng? Thời gian cũng đủ rồi! Nếu chúng ta suốt ba tháng không liên lạc với Tiên Thiên Cung, bên phía Tiên Thiên Cung tất nhiên sẽ phái cao thủ tới đây dò xét!

Đám Thần Hoàng của Chúc Sư Thần Tộc khẽ nhíu mày. Một kích tùy ý của Chung Nhạc bức cho Ngự Sư, cao thủ cường đại nhất của thế hệ thanh niên phải lui ra khỏi lôi đài, thực lực bậc này đã bao trùm trên toàn bộ thế hệ thanh niên, còn ai là đối thủ của hắn nữa?

- Không phải Binh Tổ đã chuyển thế rồi sao?

Ánh mắt một tôn Thần Hoàng chớp động, thấp giọng nói:

- Kiếp trước Binh Tổ chính là Tạo Vật Chủ, với thực lực của Binh Tổ, có thể chém chết gã Nhân Tộc này hay không?

Đám Thần Hoàng còn lại khẽ nhíu mày, nói:

- Binh Tổ chuyển thế không bao lâu, hiện tại chỉ mới là Thông Thần Cảnh, sợ rằng…

- Chuyện liên quan tới mặt mũi Chúc Sư Thần Tộc ta, cần mời Binh Tổ xuất thủ!

o0o

Cũng không lâu lắm, một gã thiếu niên tóc bạc được mời tới. Tuy hắn là thiếu niên, nhưng đám Thần Hoàng của Chúc Sư Thần Tộc đối với hắn lại cung kính có thừa. Gã thiếu niên này chính là Binh Tổ của Chúc Sư Thần Tộc, kiếp trước là một tôn Tạo Vật Chủ, bởi vì sau khi tu luyện tới cảnh giới Tạo Vật Chủ, phát hiện ra chính mình trước đây tu luyện đã có sai sót, nhưng không thể bù đắp được, chỉ có thể chuyển thế tu luyện trở lại. Một đời này, Binh Tổ rốt cuộc cũng bù đắp lại tiếc nuối của kiếp trước, chỉ là hiện tại chỉ mới đạt tới Thông Thần Cảnh, vẫn chưa tu thành Thần Minh.

- Nhân Tộc? Tiên Thiên Thần Thể? Tiếp cận đại đạo Tiên Thiên?

Binh Tổ mái tóc bạc tung bay, nhìn về phía Chung Nhạc đang đứng trên kho lương, khẽ nhíu mày, trầm giọng nói:

- Được! Ta lên đài!

Hắn phóng người bay lên, rơi xuống trên một kho lương. Chung Nhạc nhìn về phía hắn, lắc đầu nói:

- Ngươi không được! Ta cho ngươi thời gian một tháng, ngươi có thể đột phá tới cảnh giới Thần Minh không?

Binh Tổ gật đầu, khoanh chân ngồi xuống, nói:

- Ngươi chờ ta một tháng, một tháng sau tái chiến!
Bình Luận (0)
Comment