Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 1384

Trên sợi xích sắt, Phong Vô Kỵ khịt khịt mũi, lộ ra thần sắc kinh ngạc, đảo mắt tìm kiếm xung quanh. Gã Thần tướng đưa hắn ra Bích Lạc Cung mỉm cười, hỏi:

- Vô Kỵ tiên sinh đang ngửi cái gì vậy?

Phong Vô Kỵ không tiếp tục ngửi nữa, nói:

- Ta ngửi được khí tức của một vị cố nhân! Người này là Dịch tiên sinh của Tiên Thiên Cung. Kỳ quái, hắn làm sao lại tới Thiên Đình rồi?

Gã Thần tướng kia bừng tỉnh, mỉm cười nói:

- Thì ra là thế! Vô Kỵ tiên sinh bế quan trong Bích Lạc Cung ta thời gian khá lâu, có chỗ không biết. Đương kim Thánh thượng tổ chức đại thọ yến, Dịch tiên sinh của Tiên Thiên Cung cũng theo lời mời tới đây dự yến. Vị Dịch tiên sinh này rất cao, vừa mới tiến vào Thiên Đình đã dẫn phát hai mươi bốn Đế binh bạo động, suýt chút nữa đã lật ngược Thiên Đình rồi!

Phong Vô Kỵ cười lạnh, nói:

- Cái tên này quả nhiên vẫn to gan lớn mật như vậy! Sao Thiên Đế không xử tử hắn?

Gã Thần tướng kia đưa hắn lên dây xích, hai người chân đạp sợi xích đi về phía Thiên Đình. Gã Thần tướng mỉm cười, nói:

- Tiên Thiên Đế Quân cũng tới đây, ai dám đụng tới hắn? Vị Dịch tiên sinh này quả thật vô cùng lợi hại, không tới mấy ngày lại danh liệt đệ nhất Chư Thánh Bảng cảnh giới Thiên Thần, đã chấn động toàn thể Thiên Đình. Hơn nữa, Dịch tiên sinh còn cùng với rất nhiều Thần Minh, Thiên Thần, Chân Thần, Thần Hầu định ra Tương Lai Chư Đế Bảng, ý đồ muốn bài danh cho Chư Đế tương lai!

- Bài danh cho Chư Đế tương lai? Hắn đây là muốn tạo phản a!

Sắc mặt Phong Vô Kỵ đại biến, thất thanh nói:

- Thiên Đế còn không giết hắn sao? Đừng nói là Thiên Đế không có khả năng dung hắn, cho dù là Tiên Thiên Đế Quân, hẳn cũng là không dung được hắn a! Cái tên này dã tâm quá lớn rồi! Thân là Nhân Tộc hèn mọn, lại muốn lai bài danh cho Chư Đế tương, thật sự là vô pháp vô thiên! Nhân Tộc có thể đảm đương nổi sao?

Hai người đi tới cuối sợi dây xích. Gã Thần tướng kia mỉm cười, nói:

- Dịch tiên sinh rất có thủ đoạn, không biết vì sao lại giết chết ba vị ái tử của Thần Vũ Uy Vương, khiến cho Thần Vũ Uy Vương giận dữ. Thần Vũ Uy Vương nghĩ muốn giết hắn, nhưng lại bị Tộc trưởng Âm Khang thị chặn lại. Sau đó, Kim Ô Thần Đế và Dương Hầu Ma Đế của Vũ trụ Cổ lão lại tới, khiến cho Thần Vũ Uy Vương cũng không rảnh đối phó hắn!

Cặp mắt Phong Vô Kỵ trợn trừng, một lúc sau mới từ từ phun ra một ngụm trọc khí:

- Số mệnh cái tên này thật cường thịnh, làm tới như vậy cũng không chết được! Hửm? Nữ Thần quan của Đế Hậu nương nương tới đây có chuyện gì?

Lúc này, Chung Nhạc và Tư Mệnh đã đi tới sợi dây xích bên cạnh. Phong Vô Kỵ bộ dáng hứng thú quan sát hai nàng. Chung Nhạc đã sớm phong bế hết thảy mùi vị của bản thân, dùng mùi vị của bộ xiêm y nữ Thần quan này che giấu. Hắn ngẩng đầu lên cười lạnh, nói:

- Nhìn cái gì? Lại nhìn nữa ta sẽ móc mắt chó của ngươi a!

Gã Thần tướng kia vội vàng quát lớn:

- Không được vô lễ! Vị này chính là đệ tử của Trấn Lăng Đại Tướng quân Đồ Úc, Phong Vô Kỵ, Vô Kỵ tiên sinh!

Phong Vô Kỵ mỉm cười, nói:

- Là Hiếu Vô Kỵ!

Gã Thần tướng kia cười lấy lòng, nói:

- Hiếu Vô Kỵ tiên sinh!

Phong Vô Kỵ khẽ gật đầu một cái, mỉm cười nói:

- Nữ Thần quan của Đế Hậu nương nương không biết ta cũng là có tình có lý. Nhắc tới chúng ta cũng là… Ha ha ha…

Hắn lắc lắc đầu, xoay người rời đi.

Gã Thần tướng kia nhìn theo bóng lưng hắn đi xa, thu hồi ánh mắt, nhìn về phía Chung Nhạc và Tư Mệnh, mỉm cười nói:

- Hai vị nữ Thần quan tới đây có chuyện gì?

Tư Mệnh nói:

- Phụng mệnh lệnh của nương nương, tới hỏi Thiên ý! Đây là lệnh bài và ý chỉ của nương nương!

Gã Thần tướng kia nhận lấy lệnh bài và ý chỉ, cẩn thận kiểm tra, mỉm cười nói:

- Ý chỉ là thật! Xin mời hai vị cô nương đi theo ta!

Hắn dẫn hai người leo lên sợi dây xích, tiến vào Bích Lạc Cung, nói:

- Sao nương nương lại muốn hỏi Thiên ý?

Chung Nhạc nói:

- Nương nương lo lắng Bệ hạ…

Tư Mệnh đột nhiên quát lớn:

- Câm miệng! Họa là từ miệng mà ra!

Chung Nhạc vội vàng ngừng nói, bộ dáng căng căng thẳng thẳng, nơm nớp lo sợ. Gã Thần tướng kia hiểu ý, mỉm cười nói:

- Chư Đế tranh hùng, chuyện này vốn dĩ chính là thiên hạ đều biết. Nương nương nhất định là lo lắng không biết Bệ hạ có còn là Thiên ý sở thuộc hay không, cho nên mới lệnh cho các ngươi tới đây tra hỏi Thiên ý a!

Tư Mệnh nói:

- Loại chuyện này, không phải là thần tử chúng ta có khả năng hỏi tới!

Gã Thần tướng kia gật đầu, cầm lệnh bài của hai người tế lên không trung, đối chiếu với Tinh tịch trên không trung một phen, sau đó trả lại cho hai người, nói:

- Lệnh bài cũng là thật!

Chung Nhạc thu lại lệnh bài, hỏi:

- Vị Vô Kỵ tiên sinh vừa rồi kia có lai lịch gì? Tới Bích Lạc Cung làm chi?

Gã Thần tướng kia nói:

- Trấn Lăng Đại Tướng quân Đồ Úc, sư tôn của Vô Kỵ tiên sinh là một tôn Tiên Thiên Thần, là cố hữu với lão gia nhà ta. Cách đây không lâu, Trấn Lăng Đại Tướng quân Đồ Úc gởi thư, nhờ lão gia nhà ta chiếu cố hắn một chút. Vì vậy lão gia nhà ta cấp cho hắn một chút chỗ tốt, để cho hắn bế quan trong này, tu thành Chân Thần! Hai vị cô nương, ta chỉ có thể đưa hai vị tới đây. Hai vị cô nương cứ việc vào cung, tự có Thần tướng nghênh tiếp, nghiệm minh chân thân!

Chung Nhạc và Tư Mệnh tiến vào Bích Lạc Cung. Tư Mệnh lặng lẽ nhét một kiện đồ vật vào lòng bàn tay Chung Nhạc. Chung Nhạc nhìn lại, lại là một hình nhân giấy nhỏ.
Bình Luận (0)
Comment