Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 2040

Ương Tôn Đế lắc đầu, nói:

- Trung Ương Thần Vương trước giờ vẫn như Thần Long thấy đầu không thấy đuôi, ta cũng không biết tung tích của hắn!

Năm vị Đại Đế một đường bay đi, trải qua thời gian hơn một tháng đã đi tới Thiên Hà trên Đế tinh. Chỉ thấy dòng Thiên Hà từ trong Thiên Đình chảy ra, rơi xuống trên khỏa Đế tinh này, vô số tinh tú như cát từ trong dòng sông chảy loạn.

- Đại quân Trung Ương thị ta đang ở phụ cận!

Ương Tôn Đế vừa mới nói ra lời này, đột nhiên Thiên Hà chợt ầm ầm ba động, từng chiếc từng chiếc lâu thuyền đại hạm vạch ra nước sông, từ dưới đáy sông dâng lên. Ức vạn đại quân Thần Ma đứng sừng sững trên lâu thuyền, bao vây Chư Đế lại.

Sắc mặt Chư Đế đại biến, chỉ thấy một gã thanh niên Phục Hy trẻ tuổi đang đứng ở đầu thuyền, đám vương công đại thần Ngũ Phụ Lục Công Lục Viện toàn thân bị trói chặt, đặt ở đầu thuyền, bên cạnh chính là Trảm Thần Đài và Trảm Thần Trát Đao.

- Chém đầu tế đao!

Gã thanh niên Phục Hy trẻ tuổi kia hạ lệnh.

Đám vương công đại thần kia lập tức bị áp lên Trảm Thần Đài, nhao nhao ngã rạp dưới Trảm Thần Trát Đao. Đám vương công đại thần này đều là Tạo Vật Chủ, Đế Quân, sau khi bị chém chết, huyết khí vô cùng dồi dào, tế cho thanh Trảm Thần Trát Đao kia sáng ngời chói mắt, lệ khí càng lúc càng mạnh, vậy mà mơ hồ đã hiện ra Đế uy.

- Đó không phải là Trảm Thần Trát Đao của đương kim Thiên Đình, mà là thanh Trảm Đế Trát Đao của Thiên Đình Địa Kỷ kia!

Sắc mặt Vũ Điệp Đế kịch biến, thất thanh nói:

- Sao thanh Trát đao này lại rơi vào trong tay hắn?

Sắc mặt Tân Linh Đế, Khúc Dương Đế và Phượng Vũ Đế cũng khẽ biến. Trảm Đế Trát Đao của Thiên Đình Địa Kỷ là bảo vật của Thời đại Phục Mân Đạo Tôn, ở trên Trảm Thần Đài đã từng chém qua không ít tôn Đế, hấp thu một thân năng lượng của Chư Đế, biến thành Thần binh đại hung trong Đế binh, dưỡng thành lệ khí vô cùng hung ác. Ngay cả Chư Đế Thượng Cổ nhìn thấy thanh Trát đao này cũng phải kinh hồn bạt vía.

Vừa rồi bọn họ cho rằng thanh Trát đao này là thanh Trát đao trong Thiên Đình của Mục Tiên Thiên, nhưng hiện tại Đế uy của Trảm Đế Trát Đao bạo phát, xông thẳng lên thiên không. Oan hồn cùng khí huyết của đám vương công đại thần kia cũng đã kích phát hung uy của thanh Trảm Đế Trát Đao này, khiến cho bọn họ lập tức nhận ra kiện Thần binh đại hung này.

- Ương Tôn đạo hữu, đại quân của Trung Ương thị ở đâu?

Vũ Điệp Đế vội vàng nói:

- Còn không mau hạ lệnh để đại quân Trung Ương thị giúp chúng ta đột phá vòng vây? Thanh Trảm Đế Trát Đao này không phải trò đùa a… Ương Tôn đạo hữu, ngươi…

Ầm ầm!

Đúng lúc này, Ương Tôn Đế đã ấn một chưởng lên hậu tâm hắn. Thanh âm bành bành bành vang lên liên miên không dứt. Tân Linh Đế, Khúc Dương Đế và Phượng Vũ Đế cũng không kịp dự liệu, mỗi người đều trúng phải một trọng kích của hắn. Ương Tôn Đế đắc thủ, lập tức lắc mình lui về phía sau. Từng tòa từng tòa Đại trận Thất Đạo Luân Hồi tự động tách ra, để cho Ương Tôn Đế ẩn nấp vào trong đại trận, không còn tung ảnh.

Vũ Điệp Đế há miệng thổ huyết, trong lòng vừa sợ vừa giận.

- Tế đao!

Cổ Nhạc lớn tiếng truyền lệnh.

Từng tòa từng tòa Đại trận Thất Đạo Luân Hồi khởi động. Thanh Trảm Đế Trát Đao kia được ức vạn Thần Ma tế khởi, Đế huyết mà Vũ Điệp Đế phun ra lại bị dẫn dắt tới, chảy vào trong thanh Trát đao trên Trảm Đế Đài.

Da đầu Vũ Điệp Đế một trận tê dại, cảm giác được Nguyên thần của chính mình đã bị thanh Trát đao khủng bố kia phong tỏa, cao giọng quát lớn:

- Ương Tôn tiểu nhi phản loạn, dụ dỗ chúng ta tiến vào phục kích, lập tức rời đi! Liên thủ giết ra!

Bốn vị Đại Đế Thượng Cổ lập tức xông thẳng về phía Đại trận Thất Đạo Luân Hồi đang bao vây bốn phía bọn họ. Bảy đạo quang luân sau đầu bốn người chuyển động, bảy tòa Bí cảnh đều mở ra, vận khởi toàn bộ chiến lực của chính mình, dốc hết khả năng nhằm lao ra khỏi vòng vây. Tu vi của bốn vị Đại Đế này vô cùng hùng hậu, trùng kích khiến cho trận pháp xao động không ngớt. Nhục thân và Thần binh của từng gã từng gã Thần tướng không ngừng nổ tung, biến thành từng đoàn từng đoàn huyết vụ, khó có thể chống lại.

Bất quá, sát trận vây khốn bọn họ có tổng cộng hơn ba mươi tòa, một tầng bao lấy một tầng. Vô số sát trận khởi động, vây khốn bọn họ vào bên trong, trong lúc nhất thời một khắc khó có thể giết ra.

Đúng lúc này, thanh Trảm Đế Trát Đao kia đột nhiên lóe lên quang mang, chém thẳng xuống. Vũ Điệp Đế ra sức chống lại, chỉ thấy thanh Trát đao kia hoàn toàn bỏ qua hết thảy thần thông và Đế binh của hắn, soạt một tiếng đã chém cái đầu của hắn xuống.

Vũ Điệp Đế nhất thời ngẩn ngơ, nhục thân và Nguyên thần bị một đao chém đứt, lăn lông lốc xuống.

Tinh khí và đại đạo trong nhục thân và Nguyên thần của hắn bị thanh Trát đao kia hấp thu sạch sẽ, uy năng của Trát đao lại càng khủng bố hơn, càng đáng sợ hơn.

Soạt!

Khúc Dương Đế trở tay không kịp, Nguyên thần và nhục thân bị thanh Trát đao kia phong tỏa, đao quang lóe lên, quấn quanh cổ hắn một vòng, lại một vị Đại Đế Thượng Cổ nữa bỏ mạng.

- Phục Hy không cần hạ thủ! Ta nguyện ý quy hàng!

Phượng Vũ Nữ Đế lớn tiếng nói:

- Ta nguyện quy hàng!

Lại một đạo đao quang lóe lên, Phượng Vũ Nữ Đế nhất thời ngẩn ngơ, cái đầu rơi xuống đất, thi thể đổ rạp về phía sau.

Trên đầu thuyền, Cổ Nhạc khẽ nhíu mày, trong lòng có chút hãi hùng khiếp vía:

- Vừa rồi ta vốn dĩ muốn đình chỉ tế đao, sao thanh Trát đao này vẫn còn chém chết Phượng Vũ Đế?

- Bởi vì thanh Trát đao này đã thông linh rồi!

Ương Tôn Đế xuất hiện sau lưng hắn, nhìn về phía Trảm Đế Trát Đao, trong mắt cũng lộ ra một tia sợ hãi:

- Nếu lại tiếp tục chém chết Chư Đế nữa, thanh Trát đao này sẽ hóa hình, sẽ có linh hồn, biến thành một kiện tuyệt thế hung khí rồi, hung khí trong Trọng khí vô song! Thanh đao này bất tường a!

Cổ Nhạc khẽ gật đầu một cái, nói:

- Ta muốn dùng thanh đao bất tường này chém xuống thủ cấp của hết thảy cừu gia!

Ương Tôn Đế đứng sau lưng hắn, Thiên Hà gió thổi lạnh lẽo, lay động tinh kỳ trên đầu thuyền tung bay phấp phới.

- Gió nổi lên rồi!

Ương Tôn Đế nhẹ giọng nói.
Bình Luận (0)
Comment