Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 360

Chung Nhạc hít sâu một hơi, sắc mặt ngưng trọng, hắn dự đoán nếu tu cả thần và ma thì hắn cũng sẽ có kết cục như vậy.

- Người kế thừa này dùng Âm Dương nhị khí và một người hai mặt, cách này chắc chắn không được, cách của hắn rất thiếu ổn định. Tuy rất cường đại nhưng lại rất dễ bị kẻ khác quấy nhiễu dẫn đến mất khống chế.

Chung Nhạc suy nghĩ:

- Cách này không được, lẽ nào không còn cách khác? Khoan đã!

Mắt hắn sáng lên, trầm ngâm:

- Âm dương âm dương, hắn dùng Âm Dương nhị khí phân cách thần ma, ma khí là âm, thần khí là dương, như vậy không phải vừa hay hợp Thái Hạo Phục Hy Thái Cực Đồ?

Tâm cảnh hắn không khỏi dao động, Thái Hạo Thái Cực Đồ là dùng thân người Phục Hy làm long văn chính giữa Thái Cực Đồ. Mặt trời là dương, mặt trăng là âm, nhật nguyệt ở hai bên người hắn.

Chung Nhạc tu luyện Thái Hạo Thái Cực Đồ là dùng mi tâm, sống mũi làm long văn phân cách âm dương, mắt trái là dương, mắt phải là âm. Giữa hai mắt hình thành hệ thống Nhật Nguyệt Thái Cực.

Hắn không tu luyện Thái Hạo Thái Cực Đồ chính thống, vì hắn không luyện thành chân thân Phục Hy, nhưng nếu luyện thành chân thân Phục Hy rồi dung hợp tu luyện cả thần và ma, tách thần ma ra dùng thân thể làm long văn trung tâm, bên trái là thần, bên phải là ma!

Thần Ma Thái Cực chỉ cần tu thành là chân thân Phục Hy sẽ là ranh giới giao thoa, thần ma nhất thể!

- Cách này có lẽ sẽ tốt hơn cách của người kế thừa kia. Thần ma của hắn không dung hòa, cuối cùng bị kẻ khác quấy nhiễu khiến bản thân mất mạng. Còn Thần Ma Thái Cực Đồ của ta nếu tu thành thì có thể thần ma nhất thể, có thể thủy hỏa bất xâm, cũng có thể hòa lẫn vào nhau, hỗ trợ lẫn nhau.

Nhưng đây chỉ là giả thiết của hắn, hình thái hoàn hảo nhất. Còn có tu thành Thần Ma Thái Cực hay không, có dung hợp được thần và ma không, có dung hợp được ưu điểm của hai bên không thì hắn không chắc.

Hơn nữa hắn còn chưa tu thành chân thân Phục Hy, không thể khiến người mình biến thành long văn trong Thái Cực Đồ, nên không thể thử nghiệm được.

- Tới Bát Hoang rồi!

Thiên Ma Phi đột nhiên lên tiếng. Chung Nhạc đứng dậy ra khỏi khoang thuyền đứng bên cạnh nàng ta trên mũi thuyền, nhìn về phía trước. Bờ biển dài xuất hiện phía trước, sau bờ biểm là dãy núi dài tới mấy nghìn dặm, chặn nước biển vào trong.

Con thuyền bay qua dãy núi cao tới mấy nghìn trượng, phía sau dãy núi là sa mạc mênh mông. Trên sa mạc Chung Nhạc thấy có những chiếc vòi rồng bán kính đến vài dặm đang cuốn tung cát vàng, cát và sấm sét đan xen, cảnh tượng vô cùng kinh hồn động phách.

Chung Nhạc lại thấy trong màn cát mịt mù là những ngọn núi lửa sừng sững. Có ngọn bốc khói đen ngùn ngụt, có ngọn thì phun trào dung nham, xung quanh núi lửa là sấm sét đánh vang trời.

Cuồng phong thôi qua, chốc chốc lại thổi bay cát để lộ những bộ xương trắng khổng lồ, không biết là loài mãnh thủ gì.

Trong cát vàng còn có ma khí đen len lỏi giữa những hạt cát vàng, giống như vật sống vậy.

Phía xa còn có tòa thành lớn được dựng nên bởi xương trắng, ánh nắng chiếu rọi chói lòa.

Con thuyền bay về phía tòa thành xương trắng, trên đường Chung Nhạc cũng coi như đã thấy được những cảnh tượng kỳ dị của ma tộc. Trong sa mạc phía dưới chốc chốc lại vọng lại tiếng chuông lạc đà. Thấy có cự thú nhìn giống lạc đà có ba đầu chở các nam nữ ma tộc bay qua lại trong sa mạc.

Cũng có thuyền di chuyển trong sa mạc, cát vàng đỡ thuyền gỗ, tốc độ cũng rất kinh người, trên không trung có các loại ma thú. Có con mọc vài đôi cánh như côn trùng, có con mọc cánh như cánh dơi, còn có các loại xe kéo hoa lệ.

- Tòa thành này có tên Hoang Thành, cũng là thành trì lớn nhất quanh đây rồi. Là trọng địa ma tộc ta dùng để chống lại long tộc lên đất liền.

Thiên Ma Phi giới thiệu.

Họ càng ngày càng gần với Hoang Thành, Thiên Ma Phi ấn mũi thuyền xuống. Chung Nhạc quan sát tòa Hoang Thành, thấy tháp canh ở bốn cổng thành là một cái xương đầu khổng lồ, cực kỳ đáng sợ. Có lẽ là xương đầu của ma thần, mà trên tường thành thậm chí còn có huyết nhục nhu động giữa những chiếc xương trắng, cả tòa thành này dường như là vật sống vậy!

- Quá quỷ dị, quá đáng sợ!

Chung Nhạc lắc đầu, con thuyền dần đáp xuống, hai người vào trog thành, Thiên Ma Phi định thăm dò tin tức của Ma Thánh, Chung Nhạc thì quan sát phong thổ nhân tình ma tộc. Thấy rất đông luyện khí sĩ ma tộc, có người rất đẹp, đẹp tới mức như nữ thần, có người thì cực xấu, xấu không thể tưởng tượng nổi.

Ở đây cổ quái nhất là Thiên Tượng ma tộc, chủng tộc của Thiên Tượng Lão Mẫu, có tám cái đầu, đầu voi, chim ưng, hỏa ma vân vân.. Tám cái chân, thân nhện, đuôi bọ cạp, tay châu chấu..

- Ma tộc rốt cuộc là chủng tộc gì, sao hình dạng gì cũng có. Có La Sát ma tộc là gần với con người nhất, chỉ là nam nhân quá xấu, còn nữ tử lại quá đẹp.

Thiên Ma Phi là nữ tử La Sát ma tộc, là mỹ nữ trong mỹ nữ của La Sát tộc. Còn nam tử La Sát tộc thì xấu đến dọa người, toàn thân trên dưới đầy mụn nhọt, trên mặt thì đầy u thịt.

- Hôm nay hình như náo nhiệt hơn trước nhiều.

Thiên Ma Phi dùng lụa trắng che mặt nhìn xung quanh, thấp giọng nói:

- Luyện khí sĩ đông hơn trước rất nhiều, phòng thủ nghiêm ngặt hơn. Ta đi thăm dò một chút xem xảy ra chuyện gì.

Một lúc sau thì nàng ma nữ này quay lại, sắc mặt cổ quái:

- Hải Vương Sa Kỳ Sơn tới rồi, còn có bốn vị cự phách của long tộc truy sát. Năm vị cự phách này vừa rời đi. Thực lực của Sa Kỳ Sơn mạnh hơn trước rất nhiều, nhưng cự phách long tộc đưa thần binh tới, Hoang Thành chủ không động được, đành phỉa điều binh khiển tướng. Ngươi có biết Sa Kỳ Sơn không?

- Hải Vương Sa Kỳ Sơn?

Chung Nhạc lắc đầu, hắn chỉ biết Sa Kỳ Sơn là hải tộc, câu kết với Côn Bằng thần tộc, phản bội long tộc, chứ chưa từng gặp hắn.

- Vậy tại sao hắn lại truy nã ngươi?

Thiên Ma Phi lấy ra một bức vẽ, trên đó chính là hình của Chung Nhạc, ngạc nhiên:

- Đâu đâu trong thành cũng dán hình của ngươi.
Bình Luận (0)
Comment