Nhân Đạo Đại Thánh

Chương 86


Tính danh: Lục Diệp Thân phận: Đệ tử Bích Huyết Tông.

Tu vi: Mở hai mươi chín khiếu.

Vị trí: Chiến trường Linh Khê.

Công huân: 142.

Lục Diệp xem xét tin tức trên ấn ký chiến trường, nếu nhớ không lầm, công huân của hắn trước khi đến Liệt Thiên Hạp là ba mươi bốn điểm, hiện giờ biến thành một trăm bốn mươi hai điểm, ước chừng tăng thêm một trăm lẻ tám điểm.

Đây đều do Lục Diệp chém tu sĩ Cửu Tinh Tông thu được, nếu không phải mấy ngày cuối cùng bị La Thích quấn lấy, hắn còn có thể đạt được càng nhiều.

Hắn tạm thời không biết công huân cụ thể có ích lợi gì, dù có thể đi hỏi Sở Thiên, nhưng làm như vậy rất dễ bị bại lộ một vài thứ, cho nên Lục Diệp không có ý định hỏi người khác, mặc kệ thứ này có ích lợi gì, chờ mình trở lại nơi đóng quân của Bích Huyết Tông là có thể hiểu được.

Phương diện tài sản, mười viên Nguyên Từ Quáng, một phần Thập Phân Đồ, một trăm ba mươi lăm viên Uẩn Linh Đan, hai trăm năm mươi mốt viên linh thạch, ba mươi mốt viên Liệu Thương Đan, hai mươi hai viên Tiểu Hoàn Đan, chín tấm linh phù, một kiện chuông nhỏ linh khí, mặt khác chính là bốn cái túi đựng đồ không mở ra.

Tiểu Hoàn Đan kia là từ trong túi đựng đồ của La Thích lấy ra, trên bình có viết tên đan dược này, Lục Diệp từng ở xa xa nhìn thấy lúc La Thích nghỉ ngơi dùng, cho nên có thể xác định loại linh đan này có lợi với tu sĩ, tất cả linh phù đều là linh phù phòng ngự cùng phụ trợ, bốn cái Túi Trữ Vật là của đoàn người thiếu chủ Cửu Tinh Tông, thế nhưng Lục Diệp suy đoán ngoại trừ túi đựng vật của thiếu chủ kia có chút giá trị ra, ba cái còn lại chỉ sợ giá trị không lớn.

Tình huống cụ thể còn phải chờ tìm người mở túi đựng đồ ra mới biết được.


Tài nguyên trong tay thoạt nhìn rất nhiều, những trên thực tế lại không giàu có, trước mắt Lục Diệp là Linh Khê tam trọng, mở một khiếu đại khái cần khoảng chừng mười lăm hạt linh đan, hiện giờ có Thao Thiết Xan cùng linh văn Tụ Linh tương trợ, tiêu hao sẽ nhỏ hơn một chút, đồng thời hiệu suất cũng sẽ cao hơn.

Điều hắn cần phải làm lúc này là nhanh chóng hồi phục một chút, vừa tỉnh ngủ, thể lực và tinh thần trái lại đã khôi phục rất nhiều, nhưng tiêu hao linh lực lại không trở về được.

Tò mò công hiệu của Tiểu Hoàn Đan kia, Lục Diệp liền lấy ra một viên sử dụng, chuyển hóa công pháp thành Thao Thiết Xan, một bên luyện hóa đan lực, một bên xây dựng linh văn Tụ Linh ở trên linh khiếu của mình, tăng nhanh tốc độ khôi phục.

Đợi đến khi tất cả linh khiếu đều bị linh văn hình phễu nhỏ gia trì, vị trí ngực bụng của hắn rõ ràng truyền đến lực hút vô hình, tụ tập linh khí bốn phía đến đây, đây là hiệu quả do hai mươi chín linh văn Tụ Linh chồng lên nhau.

Hắn cũng xác định được công hiệu của Tiểu Hoàn Đan, hiệu quả khôi phục của thứ này tốt hơn rất nhiều so với Uẩn Linh Đan, trách không được mỗi lần La Kích nghỉ ngơi đều sẽ dùng loại linh đan này, trong lòng thầm mắng một tiếng, những đệ tử xuất thân đại tông môn này quả nhiên nội tình phong phú, ăn linh đan đều không giống người khác.

Chỉ hơn một ngày, sau khi Lục Diệp tiêu hao sáu viên Tiểu Hoàn Đan, linh lực trong cơ thể một lần nữa tràn đầy.

Cho đến lúc này hắn mới lấy ra ngọc giản mà nữ tử Huyền Môn đưa hắn ra nghiên cứu.

Hồng Liên Xung Tiêu quyết là tên của bộ công pháp Địa cấp này, nếu dựa theo bộ công pháp này tu hành có thể mở một trăm tám mươi khiếu, điều làm cho Lục Diệp cảm thấy ngoài ý muốn chính là, công pháp này lại còn kèm theo mấy thuật pháp, chẳng qua những thuật pháp này đều cần linh lực cơ sở nhất định mới có thể tu hành, cho nên Lục Diệp tạm thời dùng không được.

Đồ chơi này hẳn không tiện nghi, Huyền Môn lại chỉ bán cho mình với hai viên linh thạch, tính ra bản thân ngược lại nhặt tiện nghi.

Trước mắt Lục Diệp có hai mươi chín khiếu, tu vi Linh Khê tam trọng, muốn thăng cấp tứ trọng, vậy tối thiểu phải mở bốn mươi lăm khiếu, nói cách khác, hắn ít nhất còn phải mở mười sáu khiếu.


Trên thực tế cũng không phải như thế, bởi vì có thể coi là bộ phận công pháp tiến lên sau không trùng hợp, Lục Diệp muốn mở linh khiếu nhiều hơn một chút so với con số mười sáu này.

Đối chiếu một chút sự khác biệt giữa linh khiếu bản thân mở ra với Hồng Liên Trùng Tiêu Quyết ghi lại, Lục Diệp rút ra một kết luận, đó chính là hắn cần mở ra thêm mười tám khiếu, mới có thể thăng tiến cảnh giới Linh Khê tứ trọng.

Cho đến lúc đó hắn mới có thể triệt để chuyển hóa Kim Thiền Tiêu Dao Quyết thành Hồng Liên Xung Tiêu quyết.

Mười tám khiếu tiêu hao phỏng chừng cũng cần hai trăm năm mươi hạt linh đan, dựa theo số lượng linh đan trên tay mình xem ra là còn lâu mới đủ, nhưng may hắn còn có linh thạch.

Suy nghĩ một chút, Lục Diệp truyền ra một tin.

Về phần tìm ai!
Hắn hiện tại cũng chỉ có một người để truyền tin.

- Hai trăm năm mươi mốt viên linh thạch, mua một ít Uẩn Linh Đan cùng thức ăn của các ngươi! 
Hắn không muốn tiếp tục trì hoãn ở chỗ này, con đường đến nơi đóng quân của Bích Huyết Tông này, đường xá xa xôi, tốn thời gian dài đằng đẵng, cho nên khởi hành sớm một chút cũng có thể đến nơi một chút.

Chưởng giáo bên kia hẳn cũng rất lo lắng an nguy của mình.


Thời điểm hắn từ Thanh Vân Sơn xuất phát, mới chỉ mở hai mươi mốt khiếu, hiện giờ đã mở hai mươi chín khiếu, Hổ Phách cùng Y Y cũng đều có trưởng thành, hắn ở Liệt Thiên Hạp trì hoãn cũng đã gần mười ngày, đã đến lúc tiếp tục đi về phía trước.

Cảnh giới Linh Khê tam trọng, ở ngoài chiến trường đã có đủ lực tự bảo vệ mình.

Về phần tu hành, một bên vừa chạy một bên tu hành, cũng không trở ngại cái gì, hơn nữa hắn trước mắt đã nắm giữ phương thức sử dụng chính xác linh văn Tụ Linh, dù cho không nuốt linh đan thì một thân linh lực cũng từ từ gia tăng.

Thế nhưng trước khi xuất phát, hắn cần chuyển hóa vật vô dụng trong tay thành vật hữu dụng.

Hắn không dùng nhiều linh thạch lắm, nên đổi thành linh đan là tốt nhất, về phần thức ăn!
Hắn và Hổ Phách đều là hạng người có nhu cầu ăn kinh người, đương nhiên phải tiết kiệm thêm một chút.

Sở Thiên rất nhanh trả lời: 
- Không thành vấn đề, Nhất Diệp huynh đã muốn rời đi ư?
Rõ ràng gã nhận ra điều gì đó.

- Ừm.

Lục Diệp trả lời lại một tin.

- Sáng mai chuẩn bị tốt, ta đi tìm ngươi.

Chấm dứt truyền tin với Sở Thiên, Lục Diệp tiếp tục cầm Hồng Liên Trùng Tiêu Quyết dốc lòng nghiên cứu, xác định vị trí linh khiếu tiếp theo cần mở ra.


Linh lực lần lượt trùng kích, vách tường của khiếu thứ ba mươi bị phá vỡ.

Lục Diệp không tiếp tục tu hành nữa, mà bắt đầu luyện đao, mấy ngày nay đánh nhau với La Kích không kịp nghỉ ngơi, cho nên hắn hoàn toàn không có thời gian làm việc này.

Thế nhưng hôm nay sau khi bắt đầu luyện đao, Lục Diệp cảm giác rõ ràng có chút không giống, bản thân vung đao xuất đao càng thêm tự nhiên thuận lợi một chút!
Hắn thoáng cảm thấy, đây là chỗ tốt mà cuộc chiến sinh tử mấy ngày này mang đến.

Hổ Phách cùng Y Y đều trở lại, hôm nay hai tông môn kết thúc tuyên chiến, bên trong Liệt Thiên Hạp an tĩnh, ngược lại không lo lại bị người đánh lén.

Hổ Phách nằm trên mặt đất, ăn xong thịt khô của mình, đang chờ Lục Diệp cho nó ăn.

Lúc mới mang Hổ Phách xuất hành, mỗi ngày nó chỉ cần tiêu hao hai hạt Uẩn Linh Đan, nhưng theo thực lực đại hổ tăng cường, tiêu hao cũng nhiều, hiện giờ một ngày đại khái cần khoảng chừng bốn hạt Uẩn Linh Đan.

Về phần Y Y hoàn toàn không tiêu hao, nàng xem như là bạn sinh của đại hổ, đại hổ mạnh nàng sẽ càng mạnh! 
Hai canh giờ sau, Lục Diệp thu đao vào vỏ, ngồi đến bên lửa trại ăn thịt nướng, thuận tay ném hai hạt Uẩn Linh Đan cho Hổ Phách, bỗng nhiên hắn nhớ tới một chuyện, mở miệng nói: 
- Y Y, có phải Hổ Phách biết thuật pháp không?
Lúc hắn giằng co cùng La Kích trong đường rẽ kia, Y Y từng đi lên quấy rầy, kết quả bị một đạo Kim Hồ Trảm của gã bức lui, khi đó nàng kêu một tiếng, Hổ Phách cho rằng nàng bị thương, kết quả nó gầm một tiếng với gã.

Một tiếng hổ gầm kia chẳng những làm cho La Kích nhận một ít quấy nhiễu, ngay cả Lục Diệp cũng có loại cảm giác ai cầm búa nhỏ đập đầu hắn!
Điều này rõ ràng có chút không bình thường.

.

Bình Luận (0)
Comment