Nhân Đạo Đại Thánh! (Bản Dịch)

Chương 1028 - Chương 1028: Kéo Chút Người Chôn Cùng... 2

Chương 1028: Kéo chút người chôn cùng... 2 Chương 1028: Kéo chút người chôn cùng... 2

Lý Bá Tiên chỉ hận mình không sớm tấn thăng Vân Hà, nếu bây giờ hắn cũng có tu vi Vân Hà cửu tầng cảnh, sao có thể trơ mắt nhìn tiểu sư đệ nhà mình bị hãm trong lao ngục như vậy.

Nhưng nghĩ lại, nếu sớm thăng cấp Vân Hà, chỉ sợ hiện tại đều đã Chân Hồ cảnh, căn bản sẽ không dừng lại trên chiến trường Vân Hà.

Nghĩ tới nghĩ lui, chung quy là mình vô dụng, không thể cứu tiểu sư đệ trong nước sôi lửa bỏng.

"Được!"Lục Diệp trả lời đơn giản một câu.

Lại giương mắt nhìn bốn phương, hắn nhẹ nhàng hít một hơi, chuẩn bị không sai biệt lắm, đã đến lúc áp dụng kế hoạch của mình.

Trước mắt hắn bị bao vây ở chỗ này, không thể thoát khốn, chỉ có một chỗ dựa duy nhất chính là Kim Thân Lệnh không bị phá.

Nhưng Kim Thân Lệnh dù sao cũng có thời hạn, thời hạn vừa đến, hắn không muốn chết cũng phải chết.

Trừ phi hắn có thể bố trí ra truyền tống trận, mượn nhờ truyền tống trận di chuyển ra ngoài hai trăm dặm còn có một chút hy vọng sống.

Chờ chết là không thể nào, cho dù trốn không thoát, chung quy nếu phải chết ở chỗ này, cũng phải kéo theo một số người chôn cùng trước khi chết.

Nhất là gia hỏa tên Đàm Thánh kia, nếu không phải y thúc giục bí thuật trên Tầm Tung Bàn, tình cảnh của mình sẽ không đến mức xấu hổ như vậy.

Một thân linh lực hung mãnh phun trào lên, chỗ lồng ngực, một mặt bao trùm toàn bộ linh văn trên ngực nhanh chóng thành hình.

Ngay sau đó, linh lực hung mãnh phun trào nhanh chóng rót vào bên trong linh văn.

Tình huống dị thường như vậy tự nhiên không thể gạt được đám tu sĩ Cửu tầng cảnh vây quanh tứ phương, chỉ một thoáng, từng ánh mắt đều chăm chú nhìn đến, vẻ mặt kinh nghi, cũng không biết Lục Nhất Diệp đang làm cái gì.

Ngụy Khuyết mở miệng nói: "Tiểu tử, đừng nghĩ giở mánh khóe gì, ngươi trốn không thoát."

Lục Diệp ngẩng đầu nhàn nhạt nhìn gã, biểu lộ bình tĩnh: "Ta không muốn chạy trốn, không cần khẩn trương."

Vừa nói chuyện, vừa nhét một nắm linh đan vào trong miệng.

Tư thế nuốt linh đan như vậy quả thực làm cho người ta nhìn đến choáng váng, tu sĩ sẽ không phục dụng linh đan như vậy, chẳng qua cân nhắc đến tình cảnh của Lục Diệp bây giờ, cũng không cảm thấy kinh ngạc.

Ngụy Khuyết nhíu mày: "Ngươi đang làm gì?"

"Ngươi cảm thấy ta có thể làm cái gì?"

Lời này ngược lại là đem Ngụy Khuyết hỏi lại, đúng vậy, tình cảnh trước mắt của Lục Nhất Diệp, còn có thể làm cái gì? Nhiều lắm chính là dựa vào nơi hiểm yếu chống lại, bất quá hắn chỉ là một Tam tầng cảnh, ở đây nhiều Cửu tầng cảnh như vậy, chỉ cần cẩn thận một chút, hắn tất nhiên không nhấc nổi bọt sóng gì.

Cũng có khối người có suy nghĩ giống như hắn.

Cho nên mặc dù Lục Diệp phát giác được có chút động tác nhỏ, cũng không quá để ý.

Thời gian trôi qua, dù cho có đại lượng linh đan bổ sung, một thân linh lực cũng đang không ngừng trôi qua, đều hội tụ đến linh văn ở lồng ngực.

Mặc dù linh lực đang trôi qua, nhưng khí tức trên người Lục Diệp lại đang từ từ mạnh lên, rất nhanh đã vượt qua tiêu chuẩn mà một tu sĩ tam tầng cảnh nên có.

Nếu như giờ phút này từ ba động linh lực trên người Lục Diệp để phỏng đoán cảnh giới của hắn, như vậy thì đã có trình độ tứ tầng cảnh thậm chí là ngũ tầng cảnh.

Tình huống khác thường này khiến người ta cảnh giác.

Có người mở miệng quát khẽ: "Lục Nhất Diệp, dừng động tác của ngươi lại, nếu không..."

"Nếu không thì sao?"

Lục Diệp ngước mắt nhìn về phía người nói chuyện, hỏi người kia... chậm chạp không nói.

Đúng vậy, nếu không còn có thể như thế nào?

Đánh hắn một trận sao? Dưới sự bảo vệ của Kim Thân lệnh, ai có thể làm hắn bị thương? Chỉ đơn thuần là lời uy hiếp, đối với Lục Diệp mà nói không hề có ý nghĩa, nếu thật sự động thủ cũng chỉ là uổng phí sức lực.

Im lặng một chút, người nọ mới mở miệng nói: "Ngươi ngoan ngoãn hợp tác, có lẽ còn có thể bớt chút đau đớn, nhưng nếu dám có dị tâm gì, ta bảo đảm ngươi muốn sống không được, muốn chết không xong!"

Lục Diệp mặc kệ lão, lại nhét một viên linh đan vào trong miệng.

Đáng tiếc, Tức Quả Tửu mà nhị sư tỷ luyện chế lúc trước đã dùng hết rồi, nếu không khôi phục linh lực còn có thể nhanh hơn một chút, hiệu quả khôi phục của thứ đó căn bản không phải Nguyên Linh Đan có thể so sánh.

Linh lực tồn trữ trong linh văn ở lồng ngực đã đến cực hạn.

Như thế vẫn chưa đủ.

Lục Diệp nhớ lại kinh nghiệm lần trước mình thi triển linh văn kia, âm thầm quyết định, lần này tặng cho Vạn Ma lĩnh một phần đại lễ.

Linh lực bắt đầu khởi động, chỗ sau lưng lại xuất hiện một đạo linh văn giống nhau, thúc giục linh lực rót vào trong đó.

Khí tức toàn thân trở nên càng lúc càng mạnh mẽ, mà vẻ mặt của Lục Diệp cũng trở nên ngưng trọng.

Bởi vì duy trì hai đạo linh văn như vậy cần tiêu hao tâm thần cực lớn, nhất là sau khi hai đạo linh văn đều được rót vào đại lượng linh lực, nếu không đủ chuyên tâm, một khi linh văn vỡ nát, tất cả linh lực rót vào sẽ bộc phát ra trong nháy mắt, đến lúc đó Kim Thân Lệnh cũng chưa chắc có thể bảo vệ hắn chu toàn.

Kim Thân lệnh có thể ngăn trở ngoại bộ công kích tới, chưa hẳn có thể ngăn cản bên trong thân thể bộc phát.

May mà tâm thần chi lực của Lục Diệp vẫn luôn cường đại hơn nhiều so với tu sĩ cùng cấp độ, giờ phút này chuyên tâm duy trì, chỉ cần không bị quấy nhiễu quá lớn cũng không có vấn đề gì.

"Tình huống không đúng!"

Hạ Lương bỗng nhiên mở miệng.

Khí tức trên người Lục Diệp lúc này vượt xa Tam tầng cảnh, chỉ riêng từ khí tức này, nói hắn là Ngũ Lục tầng cảnh cũng sẽ không có người hoài nghi, hơn nữa theo hành động của hắn, khí tức vẫn đang không ngừng lớn mạnh.

Kẻ ngốc cũng có thể nhìn ra được tình huống có chút không đúng.

Lúc này có người gầm lên: "Lục Nhất Diệp, đừng đùa nghịch mánh khóe nữa."

Từ biểu tình lạnh lùng của hắn, dường như Lục Diệp muốn làm chuyện gì ác không tha với hắn, nhưng trên thực tế, Lục Diệp mới là người bị nhốt trong nhà lao, không giữ được bình tĩnh.

Cũng có người nói lời cay nghiệt uy hiếp.

Lục Diệp mắt điếc tai ngơ, hoàn toàn coi như bọn hắn đang đánh rắm, không ngừng rót linh lực của bản thân vào bên trong linh văn ở phía sau lưng.

Hắn tư thái như vậy, lại được Kim Thân Lệnh che chở, một đám cường giả Vạn Ma Lĩnh thật đúng là hữu lực không thể làm gì được, bất đắc dĩ đến cực điểm, trong lòng phẫn uất, Kim Thân Lệnh này đều duy trì liên tục mấy canh giờ, làm sao còn không biến mất?

Chỉ cần đợi Kim Thân Lệnh biến mất, như vậy những Cửu tầng cảnh như bọn hắn mặc kệ là người nào ra tay, đều có thể trực tiếp chém giết Lục Nhất Diệp.
Bình Luận (0)
Comment