Nhân Đạo Đại Thánh! (Bản Dịch)

Chương 1073 - Chương 1073: Thái Mãng Sơn!

Chương 1073: Thái Mãng Sơn! Chương 1073: Thái Mãng Sơn!

Cho nên đối với mấy người Lục Diệp mà nói, nếu như Tuyền Linh Giáp cấp này muốn sử dụng, đầu tiên phải giải quyết vấn đề chọn địa điểm đặt Linh địa.

Dù sao tu vi của mấy người cũng không cao lắm, dựa vào tu vi như vậy chiếm cứ một chỗ linh địa Bính cấp thì không có vấn đề gì quá lớn, không dễ dàng dẫn tới tranh đoạt, nhưng đây chính là linh địa Giáp cấp, tình huống lại không giống như vậy.

Một khi bị người ngoài phát hiện rất có thể sẽ gây ra một ít phiền toái.

Còn nữa, ba người bất luận là ai, thân phận đều rất mẫn cảm, đều là nhân vật bên Vạn Ma lĩnh nghĩ cách muốn loại bỏ, một khi bại lộ chuyện ba người có được linh địa, vậy đương nhiên sẽ dẫn tới việc lượng lớn tu sĩ Vạn Ma lĩnh vây công, đến lúc đó đừng nói là không bảo vệ được linh địa, dù là an toàn của ba người đều thành vấn đề.

“Vấn đề chọn địa chỉ để ta nghĩ biện pháp.” Lý Bá Tiên suy nghĩ một chút, thời gian hắn tiến vào chiến trường Vân Hà dài hơn Lục Diệp, mối quan hệ cũng không phải là thứ mà Lục Diệp có thể so sánh, chuyện này giao cho hắn xử lý là thích hợp nhất.

“Vậy làm phiền sư huynh.”

Phong Nguyệt Thiền nói: “Linh Tuyền cấp Giáp này có thể chế tạo hẳn là một chỗ linh địa nhỏ, bất quá cho dù là linh địa cỡ nhỏ cũng có thể chứa năm người, chúng ta hiện tại chỉ có bốn người, Lục sư đệ nếu có người nào thích hợp thì có thể mượn sức qua đây, miễn cho lãng phí một vị trí vô ích.”

“Lời chọn người, bên ta còn có một người.” Hắn quay đầu nhìn về phía Lý Bá Tiên: “Sư huynh còn nhớ Cự Giáp không?”

Phong Nguyệt Thiền chưa từng thấy cự giáp, Lý Bá Tiên từng gặp qua, chỉ có điều giữa đôi bên cũng không có quá nhiều liên hệ, giờ phút này hơi trầm ngâm, liền nhớ tới: “Thể tu kia?”

“Đúng vậy, hắn so với ta đến chiến trường Vân Hà sớm hơn mấy tháng , trước khi săn bắn ta đã chuẩn bị đi tìm hắn, kết quả bởi vì việc khu vực săn bắn chậm trễ, kéo dài đến nay cũng không thể cùng hắn tụ hợp.”

Lý Bá Tiên gật đầu: “Thể chất của hắn có vẻ không tầm thường, tiểu sư đệ có mắt nhìn không tệ, nếu vậy tiểu sư đệ gọi hắn tới đây tụ hợp với chúng ta là được, như vậy vừa vặn gom đủ năm người.”

Mà trong năm người, một thể một binh, một kiếm hai pháp, dạng như vậy phối trí cũng rất hợp lý, ngày sau dù gặp phải phiền phức gì, mấy người hợp lực cũng có thể đối phó.

Lục Diệp thở dài: “Hình như Cự Giáp không phân biệt được phương hướng. Trước đó ta đã bảo hắn đến tụ hợp với ta, hắn lạc đường trong một khu rừng sâu núi thẳm, cho nên ta bảo hắn chờ ta ở đó, cho nên còn cần ta đi tìm hắn một chút.”

Lý Bá Tiên bật cười: “Còn có việc này...”

Rất khó tưởng tượng cự giáp lớn như vậy, trên chiến trường Vân Hà cũng có thể lạc đường. Chẳng qua trên đời này luôn có một số người có tâm tính đặc biệt, không thể tính theo lẽ thường.

“Lục sư đệ đi tìm vị cự giáp sư đệ kia trước, vừa lúc ta và sư huynh ở bên cạnh mượn linh ký tu hành, quay đầu lại tìm kiếm nơi an toàn đặt Tuyền Linh, có manh mối chúng ta lại đưa tin liên hệ.”

“Như thế rất tốt.” Lục Diệp gật đầu đồng ý.

Sau khi bàn bạc thỏa đáng, Lục Diệp cũng không ở lại lâu, Cự Giáp đã đợi mình gần hai tháng, cũng không biết có sốt ruột hay không.

Một lát sau, trước cửa Thiên Cơ thương minh, Lục Diệp đi ra, lấy ra linh khí phi hành của mình phóng lên trời, lần theo vị trí mà cự giáp đưa cho lúc trước lướt gấp mà đi.

Tra xét mười phần, vị trí của cự giáp bây giờ là bên trong một dãy núi gọi là Thái Mãng Sơn, từ trong bản đồ mà xem, núi Thái Mãng này phạm vi cực lớn, hơn nữa khu vực trọng yếu nhất còn được đánh dấu hai chữ “Bá chủ” cực kỳ rõ ràng.

Điều này có nghĩa là ở chỗ sâu nhất trong Thái Mãng sơn có yêu thú cấp bá chủ sinh tồn.

Bá chủ không phải cảnh giới mà là một loại xưng hô, loại xưng hô với thứ có thực lực đạt tới cực hạn.

Thực lực yêu thú bá chủ trên Linh Khê chiến trường đã đến cực hạn mà Linh Khê chiến trường có thể chứa được.

Mà bá chủ trên chiến trường Vân Hà cũng như vậy, đạt tới cực hạn mà chiến trường Vân Hà có thể chứa được.

Thực lực của hai người hoàn toàn khác nhau, dù sao cảnh giới cũng không giống nhau.

Dưới tình huống bình thường, có yêu thú cấp bá chủ sinh tồn trên cơ bản đều là cấm khu của tu sĩ, không có tu sĩ nào nguyện ý tự tiện xông vào lãnh địa của yêu thú cấp bá chủ, trừ khi là chán sống.

Đây cũng là nguyên nhân lúc trước Lục Diệp có thể dùng thân phận tu sĩ đặt vững vị trí bá chủ, tạo thành trùng kích thật lớn trong lòng cho các đại tông môn Vạn Ma lĩnh.

Từ xưa đến nay, trên chiến trường Linh Khê không có tu sĩ nào đạt được hành động vĩ đại như vậy, cho dù là Phong Nguyệt Thiền đã chiếm được vị trí đứng đầu Linh Khê bảng hơn mười năm cũng không làm được.

Chỗ trọng yếu nhất của Thái Mãng sơn là có yêu thú cấp bá chủ, không thể nghi ngờ, đây không phải là nơi tốt lành gì, loại rừng sâu núi thẳm này, tất nhiên là nơi ở của đông đảo yêu thú, bên trong núi càng đi sâu vào bên trong, nguy cơ trùng trùng điệp điệp.

Khoảng cách tới Thái Mãng Sơn không gần, cho dù với tốc độ hiện tại của Lục Diệp nhanh nhất cũng cần mười ngày mới có thể đến nơi.

Cũng may đi đường có Y Y và Hổ Phách làm bạn, hành trình cũng không quá khô khan, hơn nữa còn có thể luân phiên ngự khí với Y Y, cứ đi như vậy cả ngày lẫn đêm, thời gian ngắn hơn một nửa.

Một đường bay vút, tận hưởng đủ loại cảnh sắc trong chiến trường Vân Hà, ven đường rất yên tĩnh.
Bình Luận (0)
Comment