Chương 1118: Kế hoạch 2
Chương 1118: Kế hoạch 2
"Hồ yêu là suy đoán của ta, cụ thể có phải hay không, ta không có thấy chân thân của nàng, cho nên không dám kết luận, nhưng khống chế tâm thần lại là thật, biểu hiện của sư huynh bây giờ không khác gì bình thường, duy chỉ có một điểm, chịu ảnh hưởng của bí thuật thần hồn kia, đối với hồ yêu kia nghe lời, ta không có cách nào cưỡng ép dẫn huynh ấy rời đi."
"Súc sinh đáng giận!" Phong Nguyệt Thiền chửi ầm lên, mặc dù trong lòng nàng tò mò tại sao Lục Diệp lại không bị bí thuật kia ảnh hưởng, nhưng cũng không hỏi nhiều.
Dù sao nếu như Lục Diệp thật sự bị ảnh hưởng, hắn cũng sẽ không nói chuyện với nàng về những thứ này.
"Hồ yêu kia có một quy củ, tiến vào Hồ Tiên cốc này sẽ bị chặt đứt quá khứ, cho nên Phong sư tỷ, ngươi truyền tin cho sư huynh bên kia, sư huynh chắc sẽ không hồi phục ngươi, bất quá để tránh bại lộ manh mối, xin sư tỷ giả bộ như không biết, tiếp tục liên hệ sư huynh."
"Ta hiểu." Phong Nguyệt Thiền trả lời, rất nhanh lại truyền một đạo tin tức: "Nghe ngươi nói như vậy, ta ngược lại nhớ tới một chuyện, mấy năm trước bên Đan Tâm Môn có một tu sĩ Vân Hà Cảnh đã mất tích ở Thái Mãng Sơn, tuy thông qua dấu ấn chiến trường xác định hắn còn sống, nhưng mặc kệ trong tông có người nào đưa tin, đều không được hồi âm, tông môn bên này khi hắn gặp phải chuyện gì ngoài ý muốn, tuy nhiều lần tổ chức nhân thủ tiến vào Thái Mãng Sơn tìm kiếm, nhưng thủy chung không thu hoạch được gì, hiện giờ xem ra, người mất tích kia chỉ sợ cũng rơi vào trong Hồ Tiên cốc."
"Tên người nọ gọi là gì?" Lục Diệp vội vàng hỏi, nếu đúng như vậy, khẳng định người kia vẫn còn ở trong Hồ Tiên cốc.
"Hắn đã chết rồi. Sau khi hắn mất tích một năm, dấu vết chiến trường đã biến mất."
Trong lòng Lục Diệp phát lạnh, càng thêm xác định Hồ Tiên cốc này không phải là nơi an bình gì.
Hơn nữa từ tình huống Hồ Tiên cốc bên này, cho tới nay có tu sĩ mất tích cũng không chỉ một nhà Đan Tâm môn, bất quá bởi vì không có biện pháp liên hệ đến tu sĩ mất tích, cho nên tình huống Hồ Tiên cốc bên này vẫn luôn không bại lộ.
Mặc dù Lục Diệp không biết rốt cuộc từng có bao nhiêu tu sĩ lưu lạc đến Hồ Tiên cốc bên này, nhưng số lượng tuyệt đối sẽ không ít.
Mà lầu các ở đây tổng cộng chỉ có một trăm tòa, cho dù chỉ có một người một tòa, cũng chỉ hơn một trăm người, nhiều tu sĩ như vậy đi đâu rồi?
Hẳn nơi này có một ít nguy hiểm mà hắn chưa từng nhìn thấy.
"Lục sư đệ, ngươi ở bên kia nhất định phải cẩn thận, chăm sóc tốt cho sư huynh của ngươi, nếu như có bất kỳ dị thường gì, nhất định phải truyền tin nói cho ta biết."
"Ta biết rồi, Phong sư tỷ yên tâm, đúng rồi, tình huống của Cự Giáp như thế nào?"
"Thể phách Cự Giáp sư đệ cường đại, thương thế không nghiêm trọng, chẳng qua là nhìn có chút dọa người, bây giờ đã không còn đáng ngại."
"Vậy là tốt rồi."
Lại nói vài câu với Phong Nguyệt Thiền, lúc này mới kết thúc truyền tin.
Lục Diệp ngồi ngay ngắn trên giường, ánh mắt chớp động.
Muốn giết hồ yêu kia, chỉ dựa vào sức một mình hắn là không đủ, có lẽ có thể để cho Phong Nguyệt Thiền liên hệ nhân thủ, ở linh địa bên kia đợi lệnh?
Nhưng rất nhanh sau đó, Lục Diệp lại phủ định ý nghĩ này.
Số lượng tu sĩ Hồ Tiên cốc bên này không ít, nếu quả thật muốn liên hệ giúp đỡ, cũng không biết phải tìm bao nhiêu mới đủ.
Lại nói, bên kia linh địa là đàn sói, thật sự đến thời điểm thích hợp, chỉ cần để Phong Nguyệt Thiền cùng Cự Giáp đem đàn sói mang ra là được, cũng không cần hao tâm tổn trí đi tìm trợ thủ gì.
Cho nên chính mình muốn làm, chính là tận khả năng dung nhập vào trong Hồ Tiên cốc, tìm hiểu rõ ràng lực lượng Hồ Tiên cốc bên này, nhất là thực lực hồ yêu kia, muốn giết người nhà, tối thiểu phải hiểu rõ đối phương có bao nhiêu bản lĩnh mới được.
Lục Diệp hạ quyết tâm xong, lập tức đứng dậy, bắt đầu thu dọn phòng ốc của mình. Nơi này có rất nhiều di vật của chủ nhân cũ lưu lại, đương nhiên là phải thu dọn sạch sẽ.
Rất nhanh đã thu dọn xong xuôi, Lục Diệp lại đi ra khỏi tiểu lâu, ở bên ngoài bố trí một ít trận pháp đơn giản, thuận tiện đi đến chỗ ở của Lý Bá Tiên bên cạnh, cũng bố trí cho hắn một ít trận pháp.
Một đêm bình yên trôi qua trong lúc tu hành.
Hôm sau trời sáng, Lục Diệp đang tu hành, chợt nghe trong tiểu lâu bên cạnh truyền đến tiếng nói chuyện của Lý Bá Tiên và Chu Vân Thiên.
Chu Vân Thiên là tới đưa ban thưởng, hôm qua lúc gặp mặt hồ yêu kia, hồ yêu không thể nghi ngờ rất coi trọng thiên tư của Lý Bá Tiên, cố ý phân phó Chu Vân Thiên ban thưởng cho hắn một ít vật tư tu hành, mệnh lệnh của hồ yêu, Chu Vân Thiên đương nhiên không dám không tuân theo.
Lục Diệp cũng không biết rốt cuộc hắn đã đưa tới thứ gì, nhưng vừa là vật tư dùng để tu hành, lại vừa nghĩ đến ngoại trừ linh thạch đã là linh đan.
Chỉ chốc lát sau, Chu Vân Thiên từ bên Lý Bá Tiên đi ra, lại trực tiếp đi tới bên Lục Diệp, mở miệng thét to: "Lục đạo hữu có ở đây không?"
Lục Diệp đứng dậy, đẩy cửa phòng bước ra, ôm quyền nói: "Chu đạo hữu."
Chu Vân Thiên cười ha hả, lo lắng hỏi: "Thế nào, có thói quen ở bên này không?"
Lục Diệp trả lời: "Không cốc yên tĩnh, rất hợp tâm ý của ta."
"Vậy là tốt rồi." Chu Vân Thiên gật đầu, cũng không vòng vo, nói thẳng: "Hôm qua ngươi nói ngươi có chút tạo nghệ trên trận đạo?"
"Không sai, thế nhưng cần bố trí trận pháp gì?"
"Cũng không phải, chỉ là số lượng đạo hữu trong cốc mặc dù không ít, nhưng tu hành trận đạo, lại chỉ có một mình Tạ đạo hữu. Cho nên tất cả trận pháp trong cốc do hắn phụ trách. Lục đạo hữu tại trận đạo có tạo nghệ trên phương diện, ý tứ là Tôn thượng để ngươi đi trợ giúp Tạ đạo hữu, hỗ trợ bảo vệ trận pháp."
Loại chuyện này đương nhiên Lục Diệp sẽ không cự tuyệt, vừa vặn có thể nhân cơ hội này làm quen với tình hình Hồ Tiên cốc bên này, lập tức gật đầu: "Có thể."