Chương 1151: Đan hỏa
Chương 1151: Đan hỏa
Bên trong Cửu Trận Đồ, trường đao của Lục Diệp hạ xuống, thi thể hồ yêu chia lìa, sinh cơ triệt để nghiền nát.
Hắn thở phào một hơi, ném đi vết máu trên Bàn Sơn Đao, tâm thần thả lỏng, thân hình hơi lảo đảo một chút.
Trận chiến với hồ yêu không tính quá nguy hiểm, chủ yếu là do sức mạnh tinh thần tiêu hao quá lớn khiến hắn cảm thấy mệt mỏi.
Trên người đầy vết thương, nhưng không thương gân động cốt. Dựa vào khí lực của hắn, muốn khôi phục không phải việc khó.
"Y Y, tình huống bên ngoài thế nào rồi?" Lục Diệp mở miệng hỏi.
Theo đạo lý mà nói, Hồ Yêu bỏ mình, theo như bí thuật thần hồn mà nàng gieo xuống hẳn là không công tự phá, nhưng mà không phải như vậy, hắn cũng không có biện pháp xác định.
Giọng nói của Y Y rất nhanh truyền vào trong tai: "Tất cả mọi người khôi phục bình thường, có điều có mấy tu sĩ Vạn Ma lĩnh đã chạy trước, bao gồm Hạ Lương và Đàm Thánh."
"Không ngờ tên chó chết kia lại phản ứng nhanh như vậy!" Lục Diệp âm thầm cắn răng.
Vốn dĩ sau khi hắn định giết hồ yêu, thuận tiện làm thịt Đàm Thánh và Hạ Lương, tuy trong khoảng thời gian này vẫn luôn đi theo Hạ Lương tu hành, nhưng cho tới bây giờ hắn vẫn chưa quên thù hận giữa hai bên.
Nếu hắn không bị thu vào Cửu Trận Đồ, sau khi giết hồ yêu còn có thể lập tức can thiệp vào chiến trường, nhưng thân ở trong Cửu Trận Đồ, tình huống bên ngoài liền không thể chi phối.
Hạ Lương và Đàm Thánh hai người quen biết bầy sói, dù sao trước đó bọn họ mới chịu thiệt thòi lớn ở Linh Địa bên kia, cho nên sau khi thoát khỏi sự khống chế của hồ yêu, chuyện đầu tiên làm chính là trốn chạy thật xa.
Hai người bọn họ là Cửu tầng cảnh, một lòng chạy trốn, bầy sói đúng là không có biện pháp gì tốt.
Mặc dù cảm thấy tiếc hận, nhưng cũng chỉ có thể tiếp nhận.
Lục Diệp tiến lên vài bước, đi đến trước thi thể hồ yêu, lục lọi trên thi thể một hồi, tìm ra một cái túi trữ vật.
Đây là túi trữ vật của hồ yêu, ngày thường nó vẫn luôn đeo trên người, bây giờ nó đã chết, đương nhiên đã trở thành chiến lợi phẩm của Lục Diệp.
Lục Diệp không rõ nàng có bao nhiêu thứ tốt, điều duy nhất hắn biết rõ là bên trong có một viên yêu đan của yêu thú cấp bá chủ, yêu đan trước đó hắn đã chém giết Cuồng Bạo Cự Viên đoạt được đã bị nàng thu vào trong túi trữ vật.
Đây chính là đồ tốt trăm năm khó gặp một lần.
Yêu thú cấp bá chủ trên chiến trường Vân Hà từ xưa đến nay rất ít có tiền lệ bị giết chết, chỉ nhìn hành động Hồ Tiên cốc lần này là biết, nếu chỉ dựa vào các tu sĩ tự tổ đội đối phó, không có đội hình hai ba trăm người căn bản không thể thành công, còn kèm theo tổn thất cực lớn, căn bản là không được bù mất.
Cho nên yêu thú cấp bá chủ trên chiến trường Vân Hà bình thường sẽ không có tu sĩ chủ động trêu chọc, càng không ai dám giết.
Lần này có thể giết Cuồng Bạo Cự Viên là do con hồ yêu kia dưới sự thúc đẩy của cừu hận, các tu sĩ lại bị nàng gieo xuống bí thuật thần hồn, hung hãn không sợ chết, lại có Lục Diệp và Tạ Vân Hàn bố trí rất nhiều trận pháp hỗ trợ nhau.
Nếu chỉ cầm trên tay một viên yêu đan của yêu thú cấp bá chủ như vậy, Lục Diệp cũng có thể cảm nhận được lực lượng mạnh mẽ bên trong nó, giao cho Hổ Phách cắn nuốt luyện hóa, tất nhiên rất có lợi.
Chiến lợi phẩm đương nhiên không chỉ có mỗi cái này.
Lục Diệp lại lấy tay đặt lên thi thể hồ yêu, yên lặng điều tra một lát, sau đó hắn nhấc Bàn Sơn đao lên đâm xuống một đao. Một lát sau, lại một viên yêu đan khác được lấy ra.
Đây là yêu đan của hồ yêu, mặc dù không sánh bằng yêu đan của yêu thú cấp bá chủ, nhưng cũng có giá trị không nhỏ.
Lục Diệp lau đi vết máu trên yêu đan, sau đó nhìn Yêu đan trong tay, hơi ngạc nhiên.
Yêu đan chỉ to bằng nắm tay trẻ sơ sinh, có màu hồng phấn quái dị, trên đó nở ra hào quang nhàn nhạt, phảng phất như hỏa diễm đang thiêu đốt.
Đây là... Đan hỏa?
Đan hỏa cũng không phải là ngọn lửa dùng để luyện đan, mà là nội đan của yêu thú thuộc tính Hỏa. Trước đó Lục Diệp đã mua không ít nội đan trong Thiên Cơ Bảo Khố, tất cả đều bị Thiên Phú Thụ nuốt chửng.
Cẩn thận nghĩ lại, hồ yêu này ở thời điểm cùng mình chém giết thúc giục hồ hỏa có thể rung chuyển tâm thần, bản thân nó xác thực có thể xem như yêu thú thuộc tính Hỏa.
Trong Thiên Cơ Bảo Khố, giá cả của các loại đan hỏa không đồng nhất, mấy trăm mấy ngàn mấy vạn công huân đều có, còn có một loại kỳ hỏa gọi là Cực Hàn Băng Diễm, giá trị ước chừng mười tám vạn công huân.
Trên tay có yêu đan Hồ Yêu này, không biết giá cả bao nhiêu, nhưng hẳn là không quá đắt.
Đã là đan hỏa, vậy tự nhiên có thể thôn phệ.
Lục Diệp vừa động tâm niệm, trên Thiên Phú Thụ đã sinh ra vài sợi rễ, chui vào trong không gian vô hình. Ngay sau đó, ánh sáng đan hỏa trong tay hắn nhanh chóng ảm đạm, năng lượng bên trong bị Thiên Phú Thụ thôn phệ.
Lục Diệp đắm chìm trong tâm thần điều tra biến hóa của Thiên Phú Thụ, đây chỉ là một loại thói quen cho phép, hắn vốn không trông cậy vào một viên yêu đan có thể khiến cho Thiên Phú Thụ sinh ra biến hóa quá lớn, nhưng điều khiến hắn ngạc nhiên chính là, khi năng lượng trong yêu đan bị thôn phệ, một mảnh lá cây ở vị trí phía trên Thiên Phú Thụ bỗng nhiên sinh ra phản ứng, nhưng mà dùng tốc độ mắt thường có thể thấy được bốc cháy lên.
Khác với lửa cháy hừng hực trên lá cây, mảnh lá cây này không ngờ lại có màu hồng phấn như yêu đan của hồ yêu.
Đây là lần đầu tiên Lục Diệp gặp phải chuyện như vậy, nhất thời giật mình.
Một lát sau, yêu đan trong tay hao hết năng lượng, hóa thành bụi phấn rơi vãi, trên Thiên Phú Thụ có thêm một mảnh lá cây hỏa diễm thiêu đốt phấn hồng, lộ ra dáng vẻ hạc giữa bầy gà.