Chương 1202: Người đến đều là khách 2
Chương 1202: Người đến đều là khách 2
Chỉ có điều khiến Lý Bá Tiên cảm thấy kỳ quái là, tiểu sư đệ dường như không có ý muốn lập tức quay về Cửu Châu, vẫn yên tĩnh đứng ở nơi đó.
Hắn không biết Lục Diệp có tính toán gì nhưng hắn biết, bây giờ tiểu sư đệ đã không còn là tiểu sư đệ cần mình che chở khi mới gặp gỡ nữa. Sau mấy năm trưởng thành, tiểu sư đệ đã một mình đảm đương một phía.
Tu sĩ Vạn Ma Lĩnh từng chút một áp bách vào phạm vi linh địa, tiếng Tống Truy quát truyền khắp tứ phương: “Chư vị đạo hữu đều cẩn thận, ngàn vạn lần không nên đặt chân vào phạm vi linh địa của đối phương, Tống mỗ tái diễn một lần nữa, trong phạm vi linh địa có Cấm Không Đại Trận! Chúng ta cùng nhau ra tay, phá đại trận phòng hộ nơi này, lại nghe ta chỉ huy hành động.”
Cố gắng trước đó của Tống Truy vẫn rất có hiệu quả, bỏ qua một vài nhóm quỷ tu đang âm thầm , giờ phút này các tu sĩ ở ngoài sáng đều rất nể tình, dù sao giết Lục Nhất Diệp cũng không thể độc chiếm giải thưởng, tự nhiên cũng không cần phải liều lĩnh, đi theo đội ngũ cùng nhau hành động sẽ an toàn hơn.
Chín tổ, Tống Truy dẫn theo một tổ bay ở vị trí đầu tiên.
Đợi đến khi khoảng cách không sai biệt lắm, Tống Truy vẫy tay một cái, tất cả tu sĩ đồng loạt ngừng lại, gã đưa tay hướng phía trước đánh ra một đạo ngự khí, lưu quang ngự khí phảng phất xuyên thấu một tầng kết giới vô hình, gợn sóng lướt qua, tác dụng của đại trận che lấp bị phá vỡ, tình huống trong linh địa rơi vào tầm mắt mọi người.
Mấy căn nhà gỗ tản mát, một tòa Linh tuyền cực kỳ nổi bật.Ngay trước một tòa nhà gỗ có bốn bóng người đang đứng sừng sững ở đó. Mặc dù đứng ở phía sau cùng là một bóng người khôi ngô cao lớn dị thường nhưng ánh mắt Tống Truy vẫn bị Lục Diệp đứng ở phía trước hấp dẫn.
Hắn nhíu mày, trên mặt hiện lên một tia kinh ngạc, tình huống... có chút không giống với hắn nghĩ.
Cùng lúc đó, các tu sĩ Vạn Ma Lĩnh cũng phát hiện, linh địa trước mặt không có đại trận phòng hộ... Hoặc là nói, đại trận phòng hộ không có mở ra!
Toàn bộ linh địa cứ như vậy không đề phòng hiện ra trong tầm mắt bọn họ.
Hơn nữa cũng không có nghe nói tới bóng dáng của mấy trăm con sói trong truyền thuyết.
Đây là ý gì?
Ánh mắt Tống Truy đảo qua các nơi trong linh địa, không thấy dấu vết của đàn sói nhưng không có nghĩa là nơi này không có, Lục Nhất Diệp có thể bố trí đại trận che lấp toàn bộ linh địa, giấu một ít sói đương nhiên không thành vấn đề.
Tống Truy dám khẳng định, nếu đám người mình dám đặt chân vào linh địa, những con sói đang ẩn nấp kia tất nhiên sẽ từ bốn phương tám hướng phát động công kích!
Thủ đoạn nhỏ này hắn liếc mắt liền nhìn thấu, thật sự là múa rìu qua mắt thợ.
Chỉ là tình huống có chút ngoài ý liệu nhưng điều này lại thuận tiện cho Ảnh Vô Cực âm thầm hành động.
Vốn kế hoạch của hắn và Ảnh Vô Cực là hắn dẫn người công phá đại trận phòng hộ của Linh địa, sau đó Ảnh Vô Cực nhân cơ hội lẻn vào, tập sát Lục Nhất Diệp.
Hiện giờ ngay cả đại trận phòng hộ cũng không mở ra, Ảnh Vô Cực chẳng phải là đi vào chỗ không người hay sao!
Trong đầu hắn hiện lên rất nhiều suy nghĩ, trên mặt Tống Truy hiện ra vẻ tươi cười ấm áp, nhìn Lý Bá Tiên và Phong Nguyệt Thiền sau lưng Lục Diệp, chậm rãi mở miệng: “Lý đạo hữu, Phong đạo hữu, từ biệt nhiều năm, phong thái vẫn như trước!”
Tống Truy đuổi theo ở chiến trường Linh Khê, đứng thứ ba Linh Khê bảng!
Đây chính là danh sách đen ác thống trị Linh Khê bảng, các tu sĩ có thể đạt được xếp hạng cao nhất.
Thứ nhất là Phong Nguyệt Thiền, thứ hai là Yến Hình, bất luận là ai, đều không phải tu sĩ sau này có thể chống lại.
Đều là cường giả trên Linh Khê bảng, Tống Truy, Lý Bá Tiên và Phong Nguyệt Thiền đương nhiên là quen biết.
Lý Bá Tiên hờ hững với hắn, thân ở trận doanh khác nhau nên không cần phải cho hắn sắc mặt tốt gì, chỉ là thấp giọng nói với Lục Diệp: “Tống Truy của Uyên Hồng Điện, thực lực rất mạnh, ít nhất cũng phải cùng cấp độ với Hạ Lương, đừng nhìn hắn có bộ dạng tươi sáng như ánh nắng, thật ra tâm tư rất nhiều.”
Lục Diệp khẽ vuốt cằm. Thực lực của Hạ Lương mạnh bao nhiêu hắn vẫn biết, người này có thể cùng cấp độ với Hạ Lương hiển nhiên cũng cực kỳ không tồi.
Uyên Hồng điện... Lục Diệp chợt nhớ ra, đây không phải là nhất phẩm của Binh châu Vạn Ma Lĩnh sao?
Về phần Lý Bá Tiên nói về Tống Truy, không thể nghi ngờ là nói gia hỏa này ngoài trong có chút không giống nhau nhưng cũng không sao, Lục Diệp không cần thi triển âm mưu quỷ kế gì với bọn họ, trận quyết đấu hôm nay là một trận dương mưu đường đường chính chính!
Lý Bá Tiên và Phong Nguyệt Thiền không để ý tới mình, Tống Truy cũng lơ đễnh, lúc này mới nhìn về phía Lục Diệp, mở miệng nói: “Lục đạo hữu Bích Huyết tông, ngưỡng mộ đại danh đã lâu, Tống Truy hữu lễ!”
Vừa nói như vậy, Lục Diệp vừa khách khí thi lễ một cái.
Lục Diệp tùy ý chắp tay: “Tống đạo hữu đường xa mà đến, không ngại vào trong nói chuyện với ta một chút? Ngươi đứng ở bên ngoài nói chuyện với ta như vậy đã lan truyền ra ngoài cho người khác biết, sợ là ngươi sẽ cho rằng tu sĩ Bích Huyết tông ta không biết cách tiếp đãi khách!”
Tống Truy cười ha ha: “Lục đạo hữu nói đùa, đi vào trước rồi hẵng nói, đã sớm nghe nói Lục đạo hữu có năng lực cực cao trên trận đạo, Tống mỗ cũng không muốn rơi vào trong trận pháp.”
Mặt ngoài thì cười nhưng trong lòng hừ lạnh, càng thêm xác định trong linh địa này Lục Diệp đang ẩn giấu đại trận kinh thiên động địa gì đó, chỉ chờ bọn hắn bước vào sẽ lập tức phát động, đánh cho bọn hắn trở tay không kịp.
“Làm sao có thể?”Lục Diệp lộ ra vẻ mặt bình thản như nước: “Người tới đều là khách, ta hoan nghênh còn không kịp, làm sao có thể bố trí Thiên La Địa Sát trận hoặc Kinh Vũ Phi Thiên trận gì đó để đối phó các ngươi!”
Thiên La Địa Sát trận...
Kinh Vũ Phi Thiên Trận...
Tu Di Chính Phản Vô Hình kiếm trận...
Đây là trận pháp gì?
Một đám tu sĩ Vạn Ma Lĩnh nghe vậy mí mắt nhảy dựng, lại nhìn linh địa, chỉ cảm thấy bên trong nguy cơ trùng trùng, sát khí ẩn giấu.