Chương 121: Cục Diện Mà Hắn Hy Vọng Nhìn Thấy!
Chương 121: Cục Diện Mà Hắn Hy Vọng Nhìn Thấy!
Tốt xấu gì hắn cũng đã giết mấy người, đã chậm rãi quen thuộc với cảm giác trường đao trong tay trảm phá hộ thể linh lực, chém trúng da thịt địch nhân. Hắn nhớ kỹ cảm giác này trong lòng mình, từ đó hình thành nên một loại bản năng, hiển nhiên có thể diễn hóa ra kỹ nghệ cao siêu.
Hiện giờ Lục Diệp không thể tiếp tục tu hành nữa, bởi vì linh đan trong tay hắn chỉ còn lại mấy hạt mà thôi, thêm nữa, hắn cũng không có công pháp dùng được.
Thương thế trên người đã khỏi hẳn, sau khi Lục Diệp suy tư một lát, lập tức đứng dậy.
Một lát sau, hắn tập kết Y Y và hổ lớn, đã đến lúc ra khỏi đường rẽ vốn ẩn thân mấy ngày nay.
Căn cứ theo tin tức do Y Y phản hồi lại, mấy ngày nay Huyền môn và Cửu Tinh tông đã đánh nhau túi bụi bên trong Liệt Thiên Hạp rồi, thỉnh thoảng sẽ có chiến đấu quy mô nhỏ bộc phát, bên nào cũng có thương tổn.
Lục Diệp thầm giơ ngón tay cái cho Huyền môn.
Đây chính là cục diện mà hắn hi vọng được nhìn thấy, cũng là nguyên nhân hắn có thể núp lâu như vậy.
Lúc trước hắn đã cảm thấy Huyền môn và Cửu Tinh tông không thể chung sống yên bình, một khi Cửu Tinh tông bên kia có động tĩnh gì lớn, Huyền môn chắc chắn sẽ cho ra biện pháp đối phó, bây giờ xem ra hắn còn đánh giá thấp huyết hải thâm cừu giữa tông môn thuộc hai đại trận doanh này.
Nhưng căn nguyên mọi chuyện là do Lục Diệp giết bốn người đệ tử lấy thiếu chủ Cửu Tinh tông cầm đầu, tiếp theo mới khiến cho Cửu Tinh tông lục soát truy tìm hành tung của hắn trên quy mô lớn, nhưng trong lúc nhân vật chính là hắn đang dưỡng thương, thì việc này đã diễn biến thành hỗn chiến giữa tu sĩ Linh Khê cảnh của hai đại tông môn.
Hắn vốn định quấy cho đục nước, nhưng hiện tại xem ra căn bản không cần phiền toái như vậy.
Thế cục đang rất có lợi đối với hắn, nhưng Lục Diệp muốn xông thẳng qua nơi này lại không mấy khả thi. Hắn không biết hai nhà tông môn này đã điều động bao nhiều người đi vào bên trong Liệt Thiên Hạp. Hiện giờ hắn bị kẹt ở trong này, muốn thoát thân đi nhất định phải mượn lực, mượn lực lượng của Huyền môn.
Trong lòng hắn đã có tính toán, để Y Y ở phía trước mở đường, điều tra tình huống, hắn cùng với hổ lớn lại lặng lẽ tiềm hành ở phía sau, cách nàng ba mươi trượng.
Bên trong một khe núi rộng khoảng mười trượng, bảy tu sĩ đang không ngừng loạn chiến, một phương ba người còn một phương bốn người. Nhìn thế cục kia, rõ ràng là một phương ít người đang chiếm cứ ưu thế, chủ yếu do tu vi bình quân của ba người kia cao hơn một chút, trong ba người có một tu sĩ cảnh giới Linh Khê tứ tầng, hai người tam tầng.
Bốn người kia thì ngược lại, hai Linh Khê tam tầng, hai nhị tầng, trên cánh tay một người cảnh giới Linh Khê tam tầng đã xuất hiện máu tươi chảy đầm đìa, rõ ràng đã bị đả thương.
Về cơ bản, tranh đấu giữa tu sĩ cấp thấp đều lấy cận thân chiến đấu làm chủ, rất ít khi sử dụng uy năng của thuật pháp, bởi vì tu vi bọn họ không cao nên uy lực của thuật pháp không lớn, vả lại thúc giục thuật pháp cũng cần có thời gian, rất dễ dàng bị người quấy nhiễu, coi như thi pháp thành công, đánh ra có chính xác hay không cũng là một vấn đề.
Dưới phương thức tranh đấu dạng này, bên nào có tu vi cao, vũ khí mạnh, đương nhiên sẽ chiếm ưu thế.
Trong tổ bốn người kia, người cầm đầu là một tráng hán khôi ngô, tay gã đang cầm một thanh đại đao cản ở phía trước những người khác, vừa lui vừa hô to: "Các ngươi chạy mau!"
Gã có ý một người ở lại ngăn cản phía sau.
Ánh mắt ba người khác lộ ra vẻ bi thương nhưng không một ai chạy trốn bỏ rơi gã, mà vẫn kiên quyết kề vai chiến đấu, không hề có ý lùi lại.
Nhưng đây chỉ là uống rượu độc giải khát mà thôi, một khi tráng hán kia ngã xuống, bốn người bọn họ đều sẽ bỏ mạng ở nơi này.
Hiển nhiên tu sĩ cảnh giới tứ tầng phía đối diện cũng biết điểm này, vì vậy dù gã có cơ hội giết bỏ tráng hán kia, nhưng vẫn không động thủ, trái lại còn không ngừng chém ra từng đường vết thương trên người đối phương, khiến người này càng thêm thê thảm.
Lục Diệp và hổ lớn ẩn giấu thân hình bên trong một đám đá vụn ở sau lưng bốn người này không xa, đang xuyên thấu qua khe hở tảng đá nhìn sang bên kia.
Hắn vốn có chút đau đầu không biết phải làm sao để phân biệt tu sĩ Huyền môn và Cửu Tinh tông, dù sao cũng không thể nhảy ra rồi mới hỏi thân phận người ta được.
Nhưng khi thấy hai phe này tranh đấu, hắn lại biết mình đã nghĩ quá nhiều, rất dễ nhận biết tu sĩ hai tông môn này, bởi vì trên mu bàn tay hai phe hiện ra quang mang màu sắc khác nhau.
Lục Diệp rất ngạc nhiên, không biết vì sao lại như vậy.
Bởi vì lúc hắn chiến đấu với những người trước kia, ấn ký chiến trường không hề có động tĩnh.
Thế nhưng hắn không hề biết, tất cả chuyện này đều là kiệt tác của Vương Ương, Huyền Môn và Cửu Tinh tông đã tranh đấu rất nhiều năm trên địa bàn này, lại bởi vì Linh Khê cảnh của Huyền môn đông đúc và mạnh mẽ hơn, cho nên luôn luôn chiếm cứ ưu thế, điều này làm cho Linh Khê cảnh của Cửu Tinh tông rất ít khi xuất hiện trên khu vực này, cũng khiến người Huyền môn khó có thể săn giết được đối thủ.
Lần này thiếu chủ Cửu Tinh tông bị giết, mới khiến tông môn này gần như dốc toàn bộ lực lượng Linh Khê cảnh trong tông ra. Đây chính là một cơ hội cho Huyền môn, một cơ hội có thể trắng trợn săn giết đệ tử Cửu Tinh tông.
Cho nên Vương Ương không quan tâm xem nguyên nhân của chuyện này là gì, hắn chỉ thấy được đây là cơ hội tốt để đánh trọng thương Cửu Tinh tông, vì thế không tiếc tốn hao một chút chi phí, mượn Thiên Cơ trụ tại trụ sở nhà mình tuyên chiến với Cửu Tinh tông.
Cửu Tinh tông có quyền từ chối tuyên chiến dạng này, nhưng lần này bọn họ muốn đuổi bắt hung thủ giết chết thiếu chủ, sao có thể từ chối được?
Đổng Thúc Dạ chỉ có thể kiên trì nhận lấy, đồng thời trong lòng đã thân thiết thăm hỏi tổ tông mười tám đời của Vương Ương một lần.
Trong lúc tuyên chiến như thế, một khi tu sĩ song phương giao thủ thì trên mu bàn tay sẽ nổi lên quang mang màu sắc khác nhau, thể hiện lập trường tiên minh.
Phải biết rằng, giữa hai bên đều có rất nhiều tán tu, những tán tu này đều có gương mặt cực kỳ xa lạ với rất nhiều tu sĩ hai tông môn.
Hiện giờ có ấn ký chiến trường, sẽ bớt được nhiều phiền phức, vừa có thể tránh ngộ thương, vừa có thể nhanh chóng xác định ai là địch nhân, ai là đồng bạn có thể tín nhiệm được.